Lần này Khánh vương đi hơn hai mươi ngày. Thụy vương có vẻ như cũng rất bận, trừ bỏ vào triều thì buổi tối thường cùng Triệu Vân Trọng ở trong thư phòng bàn bạc công việc, mỗi lần nhìn thấy Nhạc Cẩn Ngôn đều nói hắn có việc.
Nhạc Cẩn Ngôn vẫn chăm sóc cuộc sống mỗi ngày của Thụy vương, xem bệnh cho người trong phủ, kê đơn cho Khang vương điều dưỡng thân thể. Dược của Khang vương đã được chuẩn bị đầy đủ, Nhạc Cẩn Ngôn lấy một ít làm dược hoàn để sau này dùng. Thụy vương không cần tiểu tư và nha hoàn bên người, trong phủ chỉ cho Nhạc Cẩn Ngôn hầu hạ, ngay cả ăn mặc cũng là Nhạc Cẩn Ngôn làm, Nhạc Cẩn Ngôn cũng bận nên chỉ đến chỗ Ngô Chinh một lần. Thụy vương có khi vẫn thấy Nhạc Cẩn Ngôn ngẩn người, cũng không lầm Nhạc Cẩn Ngôn thành Tề Hạo Cẩm, tuy rằng vẫn thích trêu chọc Nhạc Cẩn Ngôn nhưng vẻ mặt cũng là ôn hòa, hai người ở chung có chút hòa hợp.
Bất tri bất giác đã đến tháng chạp, trong lúc ăn tối Nhạc Cẩn Ngôn nói với Thụy vương, mùng năm muốn đến chỗ Ngô Chinh một chuyến, Thụy vương sửng sốt một chút, lẩm bẩm nói: “Hóa ra đã đến tháng chạp rồi sao?” thần sắc có chút hoảng hốt. Nhạc Cẩn Ngôn lo lắng, gọi một tiếng, Thụy vương phục hồi tinh thần, miễn cường nở nụ cười: “Được rồi, ngươi có thể đi.”
Nhạc Cẩn Ngôn hỏi: “Ta có thể ngủ một đêm bên ngoài được không?”
Thụy vương không biết vì sao đột nhiên tức giận, ba một tiếng ném đũa lên bàn, cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-lam-lam/3204437/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.