Khánh vương giúp Nhạc Cẩn Ngôn rửa mặt lại giúp y chải đầu. Hắn mặc dù là Vương gia thân phận cao quý nhưng tính tình hào sảng, bằng hữu giang hồ lại nhiều, thường xuyên qua đêm ở bên ngoài, việc này làm cũng thành quen tay. Chính là ba cái khoáy trên đầu của Nhạc Cẩn Ngôn làm cho việc buộc tóc trở nên khó hơn, mất chút sức lực mới có thể buộc chỉnh tề, mặc y phục xong, hai người liền đến phòng Thụy vương.
Vừa vào cửa, Khánh vương đã thấy Thụy vương đang ngồi một mình rơi nước mắt, trong lòng biết hắn lại nhớ Tề Hạo Cẩm, cũng không khỏi khổ sở, khụ một tiếng nói: “Lục đệ, buổi sáng nay có cái gì ăn ngon không?” Thụy vương lau nước mắt, miễn cường cười nói: “Ta bảo người làm thịt dê hầm mà tứ ca thích nhất.”
Khánh vương ngồi xuống, kéo Nhạc Cẩn Ngôn ngồi bên người, sờ sờ bụng nói: “Đêm qua say quá, bây giờ thì đói run cả rồi.” giục người mang đồ ăn sáng đến, quả nhiên có thịt dê hầm. Thụy vương thấy Khánh vương có ở đây nên không dám bắt Nhạc Cẩn Ngôn bón cho nữa, tự mình ăn sáng.
Nhạc Cẩn Ngôn trở về cầm một cái bao đến, nói với Thụy vương: “Vương gia, giờ trời ấm rồi, chút ta bắt đầu châm cứu thôi.”
Nhạc Cẩn Ngôn mở cái bao kia ra, bên trong là một bộ châm được bao trong giấy dầu, dài ngắn đủ loại. Nhạc Cẩn Ngôn đốt lửa, giúp Thụy vương cởi y phục rồi cho hắn nằm xuống, hơ châm trên ngọn lửa rồi bắt đầu châm cho Thụy vương.
Khánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-lam-lam/3204427/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.