Hôm nay là chủ nhật, bác nói tôi nên ra ngoài để thay đổi không khí học tập. Vậy là tôi lại ôm đống sách nhét lấy nhét để vào balo mà lên xe buýt đánh một giấc. Cuối chuyến này sẽ là một công viên khá lớn, quá phù hợp để thay đổi không khí rồi.
Sở dĩ tôi rất ít ngủ ngày, đặc biệt là vừa mới sáng sớm như thế này. Hôm nay đơn giản là vì đêm qua tôi ngủ quá muộn.
Hương Nha nói chuyện với tôi khá lâu về Đỗ Lương Bình. Cậu ta rất tốt bụng, tốt với tất cả mọi người khiến cô bạn của tôi sầu lòng. Mặc dù đã tạo bao cơ hội nhưng có vẻ cậu ta không hào hứng lắm với việc đến gần cô bạn của tôi thì phải. Nôm na có thể nói là thả một bầu trời thính nhưng kẻ kia vẫn làm ngơ không thèm quan tâm vậy. Liệu có nên kết thúc? Đây là lần đầu tiên Hương Nha của tôi yêu thích một người.
Chuyện của cô bạn lại khiến tôi nhớ tới tôi và Hàng Khánh. Chính tôi cũng không hiểu mình hy vọng gì ở cậu ta nữa. Chỉ là đã từ rất lâu rồi, Hàng Khánh như một cái đích di động, mà tôi là một vận động viên nhiệt huyết vẫn mãi chạy theo cái đích ấy một cách vô vọng. Đã bao giờ Hàng Khánh nghĩ đến tôi? Đã bao giờ cậu ta biết những lời nói của tôi ám chỉ điều gì? Và lời nói thoáng qua của cậu ta đã khiến tôi vui đến nhường nào...
Vũ Mộc hôm qua được ngày inbox tôi khá lâu. Mà nhân vật chính lần này lại không phải Hàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-khuc-tinh-ca/126537/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.