Edit: Ry
Beta: chuông
Nguyên Dục Tuyết không biết nói dối.
Thân phận của cậu là bí mật, Nguyên Dục Tuyết sẽ không bại lộ việc mình là vũ khí hình người xuất xứ từ phòng thí nghiệm. Nên khi gặp câu hỏi này, cậu chỉ có hai lựa chọn ---
Giữ im lặng.
Hoặc nói "không phải".
Nhưng trước khi cậu trả lời, tầm mắt bỗng bị bóng tối bao trùm. Bàn tay đang nắm lấy cậu không còn, ngón tay khẽ cuộn lại run rẩy, cậu không bắt được gì hết, linh hồn như bị rút ra, choáng váng kịch liệt ---
Tất cả dừng lại.
Nguyên Dục Tuyết phát hiện mình đang ở góc nhìn thứ ba rất kì diệu.
Cậu trở về phòng thí nghiệm.
Từ khi có kí ức, cậu đã sở hữu cơ thể thiếu niên hoàn hảo nhất, mạnh nhất, bị ngâm trong dịch dinh dưỡng màu xanh nhạt. Thông qua chất liệu kính trong suốt, có thể thấy khuôn mặt xinh đẹp tái nhợt kia cùng với làn da nõn nà trắng sáng như ngọc.
Cậu mở mắt ra.
Lạnh lẽo, không chứa đựng bất kì cảm xúc gì, chỉ là một cặp mắt máy chết lặng.
Đây là cậu.
Nguyên Dục Tuyết thấy hơi xa lạ.
Người trước mắt có hình dạng không thể nào quen thuộc hơn, cậu lại thấy... Ừm, không giống lắm.
Mình trước kia là như vậy à?
Thời gian nhanh chóng tới lúc làm nhiệm vụ.
Cậu hoàn thành nhiệm vụ với thành tích xuất sắc, nhưng nhân viên phụ trách điều chỉnh của phòng thí nghiệm lại có vẻ không vui lắm.
Bọn họ ghi chép
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-khi-hinh-nguoi/3649327/chuong-565.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.