Edit: Ry
Bởi vì tình huống đặc biệt của cậu út, bên cạnh dinh thự nhà họ Nguyên xây sẵn một cái lầu dùng riêng cho việc chữa bệnh, không khác gì một cái bệnh viện thu nhỏ, đầy đủ các loại dụng cụ chữa bệnh tinh vi nhất. Thậm chí còn xây dựng phòng bệnh đắt đỏ, trang thiết bị ngang ngửa đội ngũ chuyên nghiệp, có sẵn y tá trực ban, chính là để đảm bảo có thể đối phó với mọi loại tình huống khẩn cấp, để cậu chủ nhỏ nhà họ không xảy ra bất trắc ---
Bây giờ thì không tới nỗi là khẩn cấp.
Nguyên Dục Tuyết nửa nằm trên giường bệnh, mái tóc đen rũ xuống khiến khuôn mặt càng thêm nhợt nhạt.
Cậu hơi nghiêng đầu sang bên cạnh, hàng mi cong khép lại, yếu ớt bệnh tật. Tay áo mềm mại được xắn lên để lộ cổ tay nhỏ gầy, thậm chí còn thấy được cả hình dạng hướng đi của gân mạch xanh xanh bên dưới làn da mỏng manh.
Nguyên Dục Tuyết nghe lời nhận kiểm tra, hết sức phối hợp, có điều lúc rút máu xét nghiệm thì Giới Chu Diễn lại là người không phối hợp, bị Nguyên Dục Tuyết kéo về.
Quản gia Tề đứng canh giữ. Mái tóc bạc màu của ông được cẩn thận chải vuốt, khuôn mặt đã có nếp nhăn nhưng vẫn rất dễ nhìn căng lên, thể hiện sự uy nghiêm khiến người ta không dám thở mạnh.
Nguyên Dục Tuyết thử nhìn ông mấy cái, lặng lẽ rụt về.
... Vị quản gia này lúc giận lên thật khó đối phó, đáng sợ chẳng giống con người gì hết.
Quản gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-khi-hinh-nguoi/3646046/chuong-491.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.