Edit: Ry
Nguyên Dục Tuyết không nói gì, nhanh chóng đứng dậy, lẳng lặng đi về phía cánh gà.
Giới Chu Diễn hết sức tự nhiên theo sau.
Lúc này sân khấu rất hỗn loạn, nhân viên cứu hộ, nhân viên nhà hát chạy tới chạy lui, tất cả tập trung tìm cách cứu nữ diễn viên bị thương kia. Đang là thời điểm khẩn cấp nên không ai để ý tới hai người lạ tự ý xông vào, kể cả khi hai người này đi thẳng vào trong hậu trường cũng không bị ngăn cản.
Chỉ có vệ sĩ chú ý, lập tức đuổi theo hai cậu chủ nhà mình.
Giới Chu Diễn hơi quay lại liếc họ một cái, cũng không cản.
Nhưng hắn tiến lên trước một bước ---
Tấm màn sân khấu nặng nề được người đàn ông kéo lên, để hở ra một cái khe vừa đủ cho Nguyên Dục Tuyết chui qua.
Thiếu niên hơi gật đầu với hắn, nhỏ giọng nói một tiếng cảm ơn, sau đó lách vào trong, Giới Chu Diễn cũng theo sát. Bóng lưng cả hai khuất sau tấm màn dày nặng.
Màn che lại rủ xuống, khiến vật trang trí gắn trên đó va chạm vào nhau lách cách. Vệ sĩ đã cố gắng theo sát, nhưng vẫn cách hai người kia một khoảng. Giới Chu Diễn vừa khuất dạng là họ lập tức vén màn lên đuổi theo, nhưng đằng sau tấm màn lại là một con đường trống rỗng ---
"...?!"
Đám vệ sĩ trố mắt.
Cậu út hay cậu lớn thì đều không thấy đâu, sau cánh gà trống rỗng, không có lấy một bóng người.
Chỉ vài giây dời mắt thôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-khi-hinh-nguoi/3619174/chuong-433.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.