🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Edit: Ry



Nguyên Dục Tuyết rất chăm chú nhìn về phía đó, tiếng người huyên náo bên tai cũng không khiến cậu lệch tầm mắt. Gió từ ngoài cửa xuyên vào đám người, len lỏi qua những kẽ hở, làm lọn tóc đen nhẹ bay. Trông cậu có vẻ lạnh lẽo, tách biệt với mọi thứ xung quanh.



Có lẽ là do ánh mắt Nguyên Dục Tuyết quá rõ ràng, cậu nghe được Tiểu Tề đứng cạnh thì thầm: "Cậu muốn vào đó à?"



Nguyên Dục Tuyết hơi quay sang, khẽ gật đầu.



Chuyện này thật ra hơi khó.



Suy cho cùng họ cũng chỉ là những người xa lạ từ vùng khác đến, muốn vào chỗ riêng tư của nhà người ta như nơi đặt linh cữu rất khó, kể cả khi có Béo ra mặt, mà chưa chắc Béo đã chịu giúp.



Nhưng Tiểu Tề suy tư vài giây, nháy mắt với Nguyên Dục Tuyết. Khuôn miệng mấp máy, phát ra âm thanh rất nhỏ: "... Có cách. Tôi sẽ giúp cậu vào."



Thế là sau đó cô rất tự nhiên tham gia vào cuộc hội thoại giữa Âu Phục và ông Lý.



Tiểu Tề không giống Âu Phục mở miệng ra đã thấy lão luyện, thông thái lõi đời, đó không phải sở trường của cô.



Nhưng cô là một nhân vật rất dễ khiến người khác thả lỏng cảnh giác, thậm chí là có thiện cảm. Có lẽ là nhờ ngoại hình của cô không có tính công kích, thuộc kiểu học trò chăm chỉ, cô bé ngoan, là kiểu người lớn thích nhất. Nói năng luôn chầm chậm nhỏ nhẹ, nói cái gì cũng khiến người ta có kiên nhẫn để nghe tiếp.



So với

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-khi-hinh-nguoi/3508250/chuong-231.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.