Edit: Ry
Cả đường không bị ai ngăn cản.
Trùng Vương tiến vào căn biệt thự được bao phủ trong lớp ánh sáng ấm áp.
Đối phương đồng ý yêu cầu của nó đương nhiên là quá tốt. Nếu không cho nó vào thì nó cũng có cách khác, chỉ là phức tạp hơn thôi.
Họ gặp nhau ở phòng khách, dưới ánh đèn ấm áp. Nguyên Dục Tuyết ngồi ngay ngắn trước mặt nó, nhưng tư thế có vẻ thả lỏng hơn lúc ở bữa tiệc rất nhiều, đã thu hồi sự sắc bén.
Đại khái là do đang ở trong địa bàn của mình, khuôn mặt cậu cũng có vẻ mềm mại hơn, đôi môi đỏ thắm lạ kì, ngay cả nước da luôn có vẻ trắng xanh xao lúc này cũng được hơi nóng từ cốc nước làm ửng hồng.
Cậu như vậy không có sức uy hiếp gì, giống một nhân viên văn phòng bình thường.
Nhưng những gì Nguyên Dục Tuyết đã làm đủ khiến Trùng Vương biết người này nguy hiểm đến mức nào.
Giới Chu Diễn đứng dậy, đi tới bên cạnh Nguyên Dục Tuyết.
Vóc dáng hắn thật sự rất cao lớn, hắn nhìn Trùng Vương đang đứng với dáng vẻ của một kẻ ở trên nhìn xuống, toát lên sự ngạo mạn khó tả.
Đó là thái độ Trùng Vương ghét nhất, nhưng lúc này nó lại không để ý tới sự mạo phạm của hắn, ánh mắt tập trung hết vào Nguyên Dục Tuyết.
Sát ý điên cuồng bùng lên.
Nhưng nó đổi ý.
Trước khi tới, Trùng Vương đã liệt kê phương pháp ăn thịt Nguyên Dục Tuyết. Thậm chí ăn như thế nào, ăn từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-khi-hinh-nguoi/3374234/chuong-187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.