155. Hàng Hành Khủng Bố (5): Sao cậu ta có thể hời hợt đến thế, như thể đây chẳng phải chuyện gì đáng để nhắc tới vậy?
Edit: Ry
Nghe được câu này, gã đàn ông đang chực rời ghế hút thuốc lá điện tử bực bội cau mày. Hắn quay lại, bước nhanh tới, không thể tin nổi dạy dỗ đám kia: "Chuyện quái gì vậy hả, chúng mày dám dùng hệ thống chiến đấu? Hệ thống dùng để dự trữ cho chiến tranh là thứ bọn mày được phép tự tiện khởi động à? Thế mà lại dùng cho vài ba con côn trùng này --- Mẹ nó thằng nào sử dụng tự khai cho tao, chuẩn bị tinh thần cút khỏi tầng thứ 5 đi!"
Nói đến đoạn sau, hắn gần như không khống chế nổi sự tức giận của mình, gào thét như một con thú dữ.
Nhưng trả lời hắn lại là lời giải thích lắp bắp của phó quan: "Không, chúng tôi không sử dụng bất cứ hệ thống chiến đấu nào, nhưng, nhưng một người tầng thứ 7 --- Hắn, hắn tiêu diệt Trùng Răng To!"
... Há?
Một người từ tầng đáy lại giết được Trùng Răng To?
Tên trưởng quan kia chỉ thiếu viết mấy chữ "Mày vừa cắn thuốc à" lên mặt. Ngay cả hắn, một mình đối mặt với loại Trùng Răng To này cũng chưa chắc đã chiếm được lợi thế, huống hồ là một tên thấp kém tầng thứ 7.
Mà tên đó thậm chí còn không mang theo vũ khí!
- -- Đương nhiên nếu mấy thứ đồ cơ bản trang bị trên đồ phòng hộ cũng có thể được coi là vũ khí.
Trưởng quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-khi-hinh-nguoi/3374185/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.