Edit: Ry
Thật ra sau khi trở thành chủ nhà, việc Nguyên Dục Tuyết làm được không chỉ có vậy.
Cậu trao đổi với ý thức ẩn giấu kia, sau đó chậm chạp mở miệng: "Trong biệt thự có rất nhiều quỷ quái đang sống, trước khi biệt thự được xây dựng họ đã ở đây. Mọi người hẳn cũng đã từng... Tiếp xúc với họ."
Nguyên Dục Tuyết có vẻ do dự: "Thường thì họ sẽ thông qua phòng phát sóng để giao lưu với chúng ta."
Các người chơi: "..."
Lão Vương nghĩ đến hồi trước mình bật livestream cả ngày, hóa ra toàn quỷ đang xem, không gặp quỷ mỗi ngày đã là may mắn, bèn lúng túng nói: "Thế thì cũng quấy rầy họ nhỉ..."
Nguyên Dục Tuyết nói ra nội dung tiếp theo: "Tôi không thể trực tiếp khống chế họ, nhưng sau khi trở thành chủ nhà, tôi có thể giao tiếp với họ một chút."
Đây cũng là đặc quyền mà chủ nhà thực thụ như Nguyên Dục Tuyết mới có, mấy tên chủ nhà cũ tối đa chỉ có thể đảm bảo chúng sẽ không tấn công mình. Nguyên Dục Tuyết châm chước rồi mới nói: "Bọn họ đồng ý. Đại khái sẽ hơi... Giảm bớt tần suất quấy rầy."
Tuy là nói vậy, nhưng cũng chỉ dừng ở không làm ra sự kiện đẫm máu.
Đây quả thực là niềm vui ngoài ý muốn.
Nếu không phải Giới Chu Diễn còn ở bên cạnh nhìn chòng chọc, lão Vương chắc chắn sẽ hưng phấn tới mức nhảy dựng lên ôm Nguyên Dục Tuyết. Lúc này ông cũng rơi đầy nước mắt vui mừng: Vậy cậu nhất định phải dặn bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-khi-hinh-nguoi/3374155/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.