Edit: Ry 
Nhưng trên thực tế, thời gian bên nhau vui sướng này chỉ e không kéo dài được lâu. 
Nguyên Dục Tuyết cần phải kịp thời theo dõi tình huống bên ngoài --- Để tránh không biết lúc nào đồng đội của cậu sẽ đánh ra kết cục BE. 
Nhưng bị nhốt trong không gian khép kín tuyệt đối này, việc có thể làm thật sự quá ít. Cho dù là Nguyên Dục Tuyết cũng không định lãng phí năng lượng vào các thí nghiệm vô dụng. 
Có lẽ cậu có thể đợi cho tới khi sức mạnh không gian này suy yếu, sẽ dễ tìm được sơ hở điểm yếu để đột phá hơn. Nhưng hiện giờ, không gian đang ở thời kì đỉnh cao mạnh nhất, làm gì cũng có vẻ phí công sức. 
Thế là Nguyên Dục Tuyết tạm thời vứt bỏ điểm này, bắt đầu cân nhắc một vấn đề khác quan trọng hơn. 
Liên quan tới nhiệm vụ của cậu. 
Nguyên Dục Tuyết không hiểu nhân tình thế sự, nhưng có tin tức do Tiểu La tiết lộ, cậu đã chú ý tới một vấn đề có thể rất vô nghĩa. 
Tại sao trong phần miêu tả bối cảnh của phó bản này, lại có một đoạn liên quan tới việc chủ nhà mới phải gấp gáp bán biệt thự đi? 
Nếu là nhà ma bình thường, ai xui xẻo mua phải muốn trao tay bán gấp cũng là chuyện bình thường. 
Nhưng thông qua Tiểu La có thể thấy, căn biệt thự này với loại người như họ, không những không phải nguyền rủa đáng sợ, mà còn là nơi ngăn cản họ dị hóa, nơi che chở cho họ trốn tránh trừng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-khi-hinh-nguoi/3374149/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.