Edit: Ry
Cửa phòng chiếu phim không khóa, sáng sớm bị người ta đẩy mở, kêu những tiếng "kẹt kẹt", mùi hương quái dị bên trong lập tức xộc ra.
Không nồng, nhưng cứ tanh tanh.
Lão Vương nghiêm túc ngồi xổm xuống, giơ ngón nhẹ nhàng miết lên sàn --- Đúng thật là có một ít vật chất bóng nhẫy không rõ là gì dính trên tay. Ông nhẹ nhàng vân vê, cẩn thận quan sát ánh sáng phản chiếu trên đó, phát hiện nó có màu sắc nhàn nhạt như thuốc màu.
Lão Vương cũng thật can đảm, thứ gì cũng dám dùng tay chạm thử.
Ông nhìn vật chất đủ màu trên đầu ngón, ngửi thử thì không khỏi thấy hơi buồn nôn... Mùi dầu tanh quá nặng. Thế là vội vàng cầm khăn lau tay, có chút cạn lời lẩm bẩm: "Sặc một mùi dầu, ai rảnh vậy, vẩy dầu lên sàn nhà?"
Bình thường chỉ có Tiểu La dùng phòng chiếu phim. Nhưng Tiểu La là một cô bé, còn rất thích sạch sẽ, sao có thể làm chuyện này? Đương yên đương lành lấy dầu từ trong bếp ra vẩy ở đây không biết để làm gì, cẩn thận ngẫm nghĩ thì chỉ dùng dầu trong bếp sẽ không đủ.
A Kiếm nhìn lão Vương một cái: "..."
Thật ra y cũng không biết phải nói gì, lão Vương cứ thế dùng tay chạm vào, lại còn ngửi. Chẳng qua tạm thời không thấy có vấn đề gì nên y cũng không để ý nữa.
A Kiếm nhìn phòng chiếu phim mặc dù quỷ khí ngút trời, nhưng lại không có dấu hiệu nguy hiểm nào, chỉ đành thở dài lấy công cụ quét dọn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-khi-hinh-nguoi/3374134/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.