Edit: Ry
Hắn khó hiểu nhìn cặp đôi kia nắm tay ưỡn ẹo đi qua, cảm nhận được sự trào phúng kì lạ... Mặc dù vẫn không rõ lí do là gì.
Giới Chu Diễn lại nhẹ nhàng chạy năm vòng quanh sân, cũng chạy ngang cặp đôi kia mấy lần, lần cuối cùng còn thấy nữ sinh lắc tay nam sinh nói: "Cưng à, em mệt rồi, không chạy nữa đâu. Lát nữa mình cùng ăn trưa nha."
Thế là Giới Chu Diễn càng thêm khó hiểu, không chỉ không chạy nhanh được, mà hình như còn không thể thỏa sức chạy, mới có tí đã mệt, đúng là vô dụng.
Nhắc đến cơm trưa, hắn cũng thường xuyên ăn trưa cùng Nguyên Dục Tuyết.
Giới Chu Diễn vô thức so sánh.
Nguyên Dục Tuyết thấy hắn sắp chạy mấy ngàn mét, bắt chước những người khác đi tới máy bán hàng tự động ở chỗ gốc cây, mua chai nước, đợi Giới Chu Diễn chạy qua thì đưa cho hắn.
Thật ra Giới Chu Diễn không ra mồ hôi, cũng không cần bổ sung nước --- Nói đúng ra hắn không có nhu cầu ở phương diện này. Nhưng khi Nguyên Dục Tuyết đưa chai nước khoáng cho mình, hắn lại như cảm thấy được sự khát của thể xác con người. Ngón tay chạm vào thân chai lạnh buốt, hình như còn thoáng chạm vào tay Nguyên Dục Tuyết.
Cảm giác khát khô ấy càng bùng lên.
Giới Chu Diễn lẳng lặng vặn nắp, ngẩng đầu tu mấy ngụm nước lạnh. Bởi vì uống vội mà một ít nước còn tràn ra lăn xuống cổ.
Sau khi xác nhận sân B1 tạm thời không có vấn đề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-khi-hinh-nguoi/3374062/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.