Luke giành hầu hết cả đêm để quan sát mặt trăng di chuyển phía trên trần nhà trong suốt của Sảnh Hiệp Định như một đồng xu bạc lăn trên bề mặt láng bóng của bàn thủy tinh. Lúc mặt trăng gần tròn, như lúc này, chú cảm thấy được thị giác và khứu giác sắc bén hơn, kể cả khi ở dạng người. Ví dụ, như giờ đây, chú có thể ngửi thấy mùi nghi ngờ và sợ hãi sắc nét rõ rệt trong căn phòng này. Chú cảm thấy được sự bồn chồn không yên của cả đàn người sói bên ngoài rừng Brocelind khi họ đi đi lại lại trong bóng tối dưới những rặng cây và đợi tin từ chú.
“Lucian.” Giọng Amatis vang kên bên tai chú rất nhỏ nhưng rõ. “Lucian!”
Rời khỏi sự suy tưởng, Luke cố tập trung đôi mắt mệt mỏi vào quang cảnh trước mặt. Đó là một nhóm lố nhố người, những người đồng ý lắng nghe kế hoạch của chú. Ít hơn số chú đã mong đợi. Rất nhiều người chú biết từ hồi sống ờ Idris – vợ chồng Penhallow, Lightwood, Ravenscar – và rất nhiều người mới gặp như vợ chồng Monteverle điều hành Học Viện Lisbon, biết nói cả tiếng Anh lẫn tiếng Bồ Đào Nha, hay Nasreen Chaudhury, viện trưởng nghiêm khắc của Học Viện Mumbai. Chiếc sari màu xanh sậm họa tiết chữ rune bằng bạc sáng tới mức chú Luke, theo bản năng, tránh ra mỗi khi cô ta tới gần.
“Thật sao, Lucian,” Maryse Lightwood nói. Gương mặt trắng trẻo nhỏ nhắn hằn rõ sự kiệt sức và đau buồn. Luke không ngờ cô ta hay người chồng sẽ tới, nhưng họ gần như đồng ý ngay khi chú vừa mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-khi-bong-dem-3-thanh-pho-pha-le/20919/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.