“Anh không nhớ ở đây có hầm rượu,” Jace nói, nhìn qua Clary vào cái lỗ hổng trên tường. Anh giơ cao ngọn đèn phù thủy, và ánh sáng từ nó nảy lên những bức tường của đường hầm dẫn sâu xuống dưới. Những bức tường đen sì và ẩm ướt, tạo ra từ loại đá đen mượt Clary không biết là đá gì. Những bậc thang sáng lên như thể sũng nước. Một thứ mùi kỳ dị bốc lên qua cửa: ẩm ướt, mốc meo, với mùi hương kim loại lạ lùng thoang thoảng rất khó chịu…
“Anh nghĩ dưới đó có gì?”
“Anh không biết.” Jace bước tới cầu thang; anh đặt một chân lên bậc thang trên cùng, thăm dò, rồi nhún vai như đã quyết định. Anh bắt đầu lựa bước xuống cầu thang. Đi được một đoạn anh quay lại và ngước nhìn Clary. “Em đi không? Em có thể đợi trên đó nếu muốn.”
Cô liếc nhìn quanh thư viện không người, rồi rùng mình và vội chạy theo. Cầu thang xoắn ốc xuống theo từng vòng từng vòng mỗi lúc một chật chội hơn, như thể họ đang đi xuống trong một vỏ ốc xà cừ cỡ đại. Cái mùi càng lúc càng nặng khi họ tới chân cầu thang, và những bậc thang mở rộng thành một căn phòng vuông vức rộng rãi với những bức tường đá lấm tấm những vết ẩm – và những vết khác, những vết ố tối màu hơn. Sàn nhà rải rác những dấu ấn: đống hỗn độn những ngôi sao năm cánh và chữ rune, với những viên đá trắng rải rác đây đó.
Jace bước một bước và cái gì đó kêu răng rắc dưới chân anh. Anh và Clary đồng thời nhìn xuống.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-khi-bong-dem-3-thanh-pho-pha-le/20913/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.