Lúc này Hắc Diệu đứng ranói chuyện thay hai đôi tân lang tân nương, thanh âm nhàn nhạt mặc dù khôngnặng, lại làm cho tất cả mọi người ngừng lại nghe hắn nói.
“Độc Cô, Tiểu Vãn, đừng bỏ qua giờ lành, mau để cho bọn họ bái đường trước đi.”
Một câu vang lên nói với mọi người, hai đôi tân nhân Tứ tiểu thư và Tam thiếugia đang chờ bái đường đấy.
“Ha ha ha ha, xem trí nhớ của ta, thiếu chút nữa quên chuyện quan trọng này,mau để cho bọn họ bái đường.”
Độc Cô Diễm nói xong, kéo Hướng Tiểu Vãn cùng ngồi xuống ở trên cao vị lần nữa,chờ đợi thanh âm của ngưởi chủ trì hôn lễ.
Hắc Diệu và Nguyệt Noãn nhìn nhau, cũng đều ngồi xuống xuống, chờ đợi tân nhânlễ bái.
“Giờ lành đã đến ——” Ông nhớ mình đọc câu này ba lần rồi, hy vọng lần này khôngcó người nào đến ngăn cản nữa.
Hắn còn cố ý chậm lại tốc độ, không muốn hô lên câu tiếp theo.
Nhưng chờ thật lâu, cũng không thấy có người nào tới quấy nhiễu, hắn thở phàomột hơi.
Bên kia, Độc Cô Sương lại vội muốn chết. Âm thầm cắn răng. Mẹ nó, cái tên đángchết này đang giở trò quỷ gì, không kêu câu tiếp theo là thế nào?
“Nhất Bái Thiên Địa ——” rốt cuộc đang lúc mọi người kinh ngạc hết sức, thanh âmto rõ của người chủ trì vang lên.
Hai đôi tân nhân chia ra bái đường.
Trong thời gian này, tất cả mọi người lấm lét nhìn trái phải, bao gồm Độc CôDiễm và Hướng Tiểu Vãn.
Sao Hoa nhi còn chưa tới? Chẳng lẽ hắn thật không trở lại sao?
Người khác cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-em-sieu-cap-tuong-cong-that-hung-manh/1582939/chuong-206.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.