Toàn bộ phòng khách đầyắp người, người người đều tươi cười, đều nhiệt tình chúc phúc cho hai đôi bíchnhân.
“Tân lang đến ——”
Theo thanh âm của người chủ trì hôn lễ, Thượng Quan Dạ cùng Độc Cô Phi mặc hỉbào tuấn mỹ bước vào đại sảnh.
Thượng Quan Dạ luôn luôn mặc đồ đỏ, nhưng mà hôm nay hỉ bào đỏ thẫm, lại càngtăng thêm vài phần mị lực so với áo đỏ trước kia, cả người tuyệt mỹ làm chongười khác không dám nhìn gần, sợ liếc mắt một cái, ánh mắt không thể nào dờikhỏi.
Mà Độc Cô Phi tuấn mỹ cũng không kém, lão Tam ngốc tử năm xưa, nay cũng đã trởthành một mỹ nam tử, quần áo màu đỏ làm nổi bật lên vẻ tuấn mỹ mê người. Lúcnày, hắn cùng với Thượng Quan Dạ liếc nhìn nhau, đáy mắt đều hiện lên niềm hạnhphúc.
Đợi hai người đi đến đốt nến đỏ, thanh âm người chủ trì lại vang lên lần nữa.
“Tân nương đến ——”
Ánh mắt mọi người đều chuyển sang hai bóng dáng màu đỏ đang được dìu vào, mộtngười tư thái dịu dàng như nước, một người lại thanh lệ xuất trần, tuy nhiêntại lúc này đều là lộ ra vui mừng cùng với thẹn thùng.
Tân nương rất nhanh đi đến trước mặt tân lang, Thượng Quan Dạ cùng Độc Cô Phicơ hồ là đồng thời đưa tay ra dìu tân nương của mình.
Bàn tay nắm lẫn nhau, một cỗ ấm áp khiến trong lòng bọn họ đều cảm thấy rung động.Đó là một loại tâm tình không thể dùng ngôn ngữ hình dung, giờ phút này nắm taynhau, tựa như đang cầm vật chí bảo trân quý nhất trong cuộc sống, tình yêuthiên kim khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-em-sieu-cap-tuong-cong-that-hung-manh/1582937/chuong-204.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.