Hoa khôi vốn định bỏ quacho Tiểu Anh Đào, nhưng nàng lại thấy Độc Cô Phi đối xử tốt với Tiểu Anh Đàonên có chút oán niệm, ở trong thanh lâu này, chỉ cần có tướng mạo tốt, là cóthể có một thân phận tốt, nàng tuy là hoa khôi, nhưng tướng mạo của nàng ở nơinày cũng không phải là xuất chúng nhất, đây cũng chỗ khiến nàng hận nhất, chonên mỗi lần thấy Tiểu Anh Đào kia tuy nhỏ nhưng lại có khuôn mặt khuynh thành,nàng liền hận không thể hủy diệt, những năm gần đây, nàng luôn nghĩ hết biệnpháp hành hạ Tiểu Anh Đào.
Nói ra cũng kỳ quái, nha đầu chết tiệt kia thoạt nhìn nhỏ nhỏ, không nghĩ tớicó thể chịu đựng được lâu như vậy, nhiều chuyện khó khăn đều hoàn thành, hơnnữa còn không có lười biếng, làm việc so với người lớn còn dụng tâm hơn, nếunhư dáng dấp Tiểu Anh Đào không quá nổi bật, nàng sẽ để cho con bé hầu hạ mình,nhưng mà muốn trách thì trách dáng dấp con bé quá xinh đẹp, mới ba tuổi đã làmcho một đống khách nhớ đến Tiểu Anh Đào, nàng không muốn Tiểu Anh Đào này đoạtvị trí của mình.
Ánh mắt hoa khôi lần nữa rơi vào Tiểu Anh Đào, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn rất xinhđẹp của cô bé, trong lòng nàng oán khí lại tăng lên.
Lập tức hùng hùng hổ hổ nói: “Tiểu tiện nhân ngươi, lại dám đem quần áo của tađi đuổi ruồi, rõ ràng là ngươi âm thầm châm trêu chọc ta mà, đừng cho là takhông biết, xem ra quá lâu không có đánh ngươi, nên ngứa da phải không, hôm nayta sẽ đánh chết ngươi.” Hoa khôi vén tay áo lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-em-sieu-cap-tuong-cong-that-hung-manh/1582884/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.