Phòng khách, mặt HuyềnThanh không có chút máu nào, nhưng mà so với lúc ở Vô Cực Môn thì thương thếcủa hắn đã được điều chỉnh rất tốt rồi.
Khi Độc Cô Diễm kéo Hướng Tiểu Vãn bước ra, hai mắt Huyền Thanh đỏ lên, quỳ gốitrước mặt Độc Cô Diễm. “Tướng quân.”
Độc Cô Diễm đỡ hắn dậy, nói: “Huyền Thanh, ngươi bị thương thế nào? Huyền Mộcđâu?”
Vừa nghe đến Huyền Mộc, Huyền Thanh liền nhớ tới cảnh Huyền Mộc đỡ kiếm chohắn, hai mắt càng thêm đỏ. “Tướng quân, Huyền Mộc chết rồi.”
Kế tiếp, Huyền Thanh liền đem ngày đó ở Vô Cực Môn nói ra hết thảy, khi hắn nóiđến Đệ Nhất Công Tử, thì Độc Cô Diễm sớm đã đoán được Đệ Nhất Công Tử ThượngQuan Dạ sẽ làm như thế, cũng không có quá nhiều kinh ngạc, ngược lại Hướng TiểuVãn kêu lên một tiếng.
囧Đệ Nhất Công Tử là một đại nhân vật thần bí như vậy,nàng biết mà, người này làm sao có thể xuất hiện bất thình lình đây, thì ra lànhư thế.
Đúng rồi, bọn Sương nhi đâu? Vì sao từ lúc nàng trở lại đến bây giờ, cũng khôngthấy bốn tiểu tử kia? Còn nữa, người hầu của phủ tướng quân sao lại không thấy?
Trong chính sảnh, ánh mắt của mọi người cũng rơi vào trên người Hướng Tiểu Vãn,nhìn sắc mặt nghi ngờ của nàng lúc này, tất cả mọi người hiểu nàng đang suynghĩ gì.
Độc Cô Diễm nắm chặt tay Hướng Tiểu Vãn, cũng không nói lập tức nói với nànghết thảy, mà là tính toán định ở trong phòng tự nói cho nàng biết, hắn biếtHướng Tiểu Vãn tâm địa thiện lương, hắn sợ nếu lúc này nàng biết, sẽ khôngngừng khó chịu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-em-sieu-cap-tuong-cong-that-hung-manh/1582881/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.