Lão Tam vừa nghe, đôi mắtsáng lên lập tức, vội vàng chen lên trước nhận lấy bí kíp từ Người đàn ôngtrung niên kia: “Hắc hắc hắc làm tốt lắm, lão già, tại hạ thích ông rồi đó.”
Dưới sự kích động, Độc Cô Phi lật quyển bí kíp ra, khi cậu vừa nhìn thấy mộtđống chữ viết giống như văn chương khó hiểu thì đầu cậu như nở lớn hơn, giận dữnhìn nam nhân kia: “Cái gì, bí kiếp sao không viết cho tốt, đùa bỡn gì chứ, đâykhông phải là chơi tại hạ sao, chẳng lẽ không biết, không biết tại hạ...” Nóitới chỗ này, Độc Cô Phi vội vàng câm miệng.
Chuyện cậu không biết chữ, tuyệt đối không thể để lộ ra ngoài được, nếu khôngsẽ bị người trong giang hồ nhạo báng.
Người đàn ông trung niên kia nhìn vẻ mặt Độc Cô Phi thay đổi liên tục, bị dọacho sợ hãi, cẩn thận nói: “Tam gia, sách này, ngài cầm ngược rồi.”
Lời vừa nói ra, ba tiểu quỷ khác cũng nhìn cậu chằm chằm, quả nhiên thấy sáchbị lật ngược, cả bọn che miệng cười trộm.
Độc Cô Phi vốn là không biết chữ, cầm ngược không phải là bình thường sao, giờphút này lại thấy ba tiểu quỷ kia cười trộm cậu, cậu cảm thấy rất mất mặt,nhưng lại không dám phát tiết lên ba tên kia, một chọi ba căn bản là không đấulại.
Nghĩ tới nghĩ lui, Độc Cô Phi quyết định nên phát tiết lên lão già kia: “Hừ,cầm ngược cái gì, chẳng lẽ ông cho rằng tại hạ không biết chữ sao, sách này cóthể cầm ngược, tại hạ nói không ngược, chính là không ngược, ông còn dám nóingược, cẩn thận không ta đánh ông.”
Người đàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-em-sieu-cap-tuong-cong-that-hung-manh/1582863/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.