Bàn tay xinh đẹp của ĐệNhất Công Tử rốt cuộc bắt được Độc Cô Sương.
Đang lúc hắn muốn lôi kéo Độc Cô Sương rời đi, một đạo thanh âm lãnh khốc tứcthì vang lên: “Buông nó ra.” Thanh âm chưa dứt, bóng dáng lãnh lệ ở trước mặtĐộc Cô Sương rơi vào mắt Đệ Nhất Công Tử, ánh mắt thâm thúy, gắt gao nhìn chằmchằm Đệ Nhất Công Tử.
Lúc liếc thấy cái khăn che mặt của hắn rơi xuống, hé ra khuôn mặt so với nữnhân còn yêu nghiệt vô song hơn, Độc Cô Diễm cũng đều hơi kinh ngạc một cái,không nghĩ tới Đệ Nhất Công Tử này lại là người như vậy, tin đồn, quả nhiênkhông giả.
Kinh ngạc chỉ là một cái thoáng vẻ mặt lạnh như băng, song khi hắn chú ý tới ĐệNhất Công Tử cả người máu chó thì chân mày nhẹ nhăn lại.
“Sương nhi, đây là chuyện gì xảy ra?” Trong tối tăm hắn cảm thấy chuyện cũngkhông giống như hắn tưởng tượng đơn giản như vậy, Đệ Nhất Công Tử này võ côngsâu không lường được, đặc biệt là mới vừa rồi đôi mắt của hắn toát ra cỗ khítức câu nhân, ngay cả hắn đều phải vận công để ngăn cản, nhưng trước mắt ĐệNhất Công Tử này lại bị chỉnh chật vật như vậy, trong lúc đó rốt cuộc phát sinhchuyện gì, làm hắn cũng chấn kinh vạn phần như vậy.
Độc Cô Sương thấy phụ thân mình xuất hiện, trên khí thế hơi có thay đổi, bấtquá bị tay Đệ Nhất Công Tử bắt được, bé cũng là không ngừng được run rẩy. “Phụthân, Đệ, Đệ Nhất Công Tử ông ta nói muốn dẫn con đi.”
Nghe nói lời ấy, đáy mắt Độc Cô Diễm trầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-em-sieu-cap-tuong-cong-that-hung-manh/1582860/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.