Sáng sớm hôm sau.
Trước cửa phòng Độc Cô Diễm, năm tiểu quỷ đồng loạt canh ở đó, lỗ tai nhất trígiơ lên nghe lén.
“Lão Đại, huynh đạp đệ đó, nhường chỗ chút đi.”
“Hư, nhỏ giọng một chút, coi chừng phụ thân nghe được.”
Độc Cô Phi mặt hưng phấn quay đầu về phía Độc Cô Sương. “Lão Tứ, muội nói phụthân có thể bị nhũ mẫu sửa chữa rất thảm hay không?” Vừa nghĩ hình ảnh nhũ mẫuthi triển võ công tuyệt học, mặt nhỏ ngây ngô của Độc Cô Phi liền không ngừnghưng phấn.
Độc Cô Sương trả cho hắn một cái xem thường. “Ta khinh, muội nõi Lão Tam huynhđừng cả ngày suy nghĩ những thứ võ công giết phong cảnh có được hay không, phụthân và nhũ mẫu thật là lang bái cùng nhau[1], căn bản không có đánh nhau.Huynh tỉnh lại đi.”
[1]Lang bái cùng nhau: Bái là một giống thú như chó sói. Ngày xưa nói con langcon bái phải đưa nhau đi mới được, lìa nhau thì ngã, vì thế cùng nương tựa nhaugọi là lang bái cùng nhau.
Lão Nhị Độc Cô Khuynh lắng nghe, nhướng mày thần bí khó lường cười một tiếng.“Cũng không phải, cũng không phải, nhũ mẫu và phụ thân, còn có một thời gian cọxát nữa, hôm nay bọn mình chính là nhìn nhũ mẫu và phụ thân làm sao cọ xát hoàhợp.”
“Các ngươi nói, là nhũ mẫu thu phục phụ thân trước, hay là phụ thân thu phụcnhũ mẫu trước?” Lão Đại Độc Cô Ly từ trong khe cửa quay đầu lại, mặt rối rắmhỏi bốn người phía sau.
“Đệ đoán, là nhũ mẫu thu phục phụ thân, bởi vì cái gọi là nữ đuổi theo nam,cách màn, lúc này phụ thân nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-em-sieu-cap-tuong-cong-that-hung-manh/1582832/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.