Khuôn mặt nhỏ nhắn củaHướng Tiểu Vãn tái nhợt, nhìn về Độc Cô Diễm nói chuyện cũng run lên.”Độc, ĐộcCô Diễm, trắng, áo trắng, đen, tóc đen, một nữ... nữ quỷ, a không, Như Hương,nữ quỷ kia rất giống Như Hương...”
Bàn tay to của Độc Cô Diễm vừa kéo, đem Hướng Tiểu Vãn đang kinh sợ ôm vào trongngực, lời nói nhỏ nhẹ ôn nhu trấn an.”Vãn Nhi đừng sợ, có ta ở đây, đừng sợ...”
Con ngươi màu đen quét qua ngoài cửa sổ, đáy mắt một đạo mũi nhọn lạnh như bănghiện lên.
Áo trắng? Chẳng lẽ thật sự là nàng ta.
Bất kể là ai, Độc Cô Diễm hắn cũng sẽ đem người nọ bắt được, dám đánh chủ ý phủtướng quân của hắn, càng đáng chết hơn chính là dọa đến Vãn Nhi.
Thu lại sự lạnh băng, ánh mắt ôn nhu của Độc Cô Diễm rơi vào trên người HướngTiểu Vãn. “Vãn Nhi, đừng sợ, từ từ nói.”
Bàn tay to ấm áp kia, nhẹ nhàng mà vỗ vào trên lưng Hướng Tiểu Vãn, trong nháymắt, nàng nằm ở trong ngực của Độc Cô Diễm, tựa hồ chẳng còn sợ gì, nàng nânglên khuôn mặt tái nhợt, run run nói: “Diễm, chàng có tin trong cõi đời này cóma quỷ không?”
Độc Cô Diễm ôn nhu cười một tiếng, kiên định nói: “Vãn Nhi, thế gian này làm gìcó ma quỷ.” Hắn đại tướng một đời, giết địch vô số, làm sao có thể tin tưởngloại chuyện hoang đường, quỷ quái này, chỉ sợ là có người làm nên.
Hướng Tiểu Vãn muốn mở miệng nói gì, nhưng cuối cùng cũng không nói gì, cúi đầudựa vào ngực Độc Cô Diễm. Thật ra thì nàng vốn là cũng không tin tưởng trên đờinày có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-em-sieu-cap-tuong-cong-that-hung-manh/1582822/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.