Liên tiếp ba ngày, HướngTiểu Vãn thấy Độc Cô Diễm đều tránh xa, Độc Cô Diễm mỗi lần như thế, liền mượnnăm hài tử ra để gặp Hướng Tiểu Vãn, kể từ đó, Hướng Tiểu Vãn chỉ có nhắm mắtđi đối mặt Độc Cô Diễm, mỗi lần ngồi chung một chỗ, trong đầu Hướng Tiểu Vãn sẽnhớ tới hình ảnh YD đó, nàng vừa nghĩ tới tay của mình bị Độc Cô Diễm làm thànhcông cụ phát tiết, trong lòng của nàng cũng rất khó chịu.
Giờ phút này, chính là lúc cơm tối, do Độc Cô Diễm cầm đầu, ngồi ở chủ vị trênbàn bát tiên, vừa ưu nhã ăn cơm, vừa thỉnh thoảng đưa mắt quét về phía HướngTiểu Vãn, hình môi thật dễ nhìn, vẻ cưng chìu mỉm cười lan tràn.
Hướng Tiểu Vãn vốn là cúi đầu ăn cơm, mơ hồ luôn cảm giác có ánh mắt câu dẫnrất YD rơi vào trên người nàng, quanh thân nàng không thoải mái cực kỳ, khôngcần ngẩng đầu, nàng có thể đoán ra đạo ánh mắt YD này đến từ người nào.
Không sai, chính là Độc Cô Diễm đáng chết kia, mẹ nó, ăn một bữa cơm còn khôngan phận, lại dùng loại ánh mắt cầm thú này nhìn nàng, trong lòng nhất định trànđầy ý niệm dâm tà, khốn kiếp. Vừa oán niệm vô cùng rủa thầm Độc Cô Diễm ở đáylòng, hai tay Hướng Tiểu Vãn càng không ngừng làm động tác múc cơm.
“Vãn nhi, cơm trắng này thật sự ăn ngon như vậy sao?” Thanh âm mang ý cười củaĐộc Cô Diễm nhàn nhạt vang lên, ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm Hướng Tiểu Vãn
Theo thanh âm của hắn rơi xuống, năm tiểu quỷ bên cạnh cũng rối rít ngẩng đầungắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-em-sieu-cap-tuong-cong-that-hung-manh/1582802/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.