Độc Cô Diễm bị hành độngcủa Hướng Tiểu Vãn, giận đến lui về phía sau mấy bước.
Hắn ổn định thân thể, quyết định hôm nay nói gì cũng muốn giáo huấn thật tốtnăm đứa nhỏ này, cho dù là Hướng Tiểu Vãn cũng không thể ngăn cản hắn, nếukhông hắn - người cha này ngày sau ở trong lòng năm đứa nhỏ, căn bản không cóuy tín có thể nói.
Hắn thầm chịu đựng cảm xúc, quyết tâm dùng giọng nói lãnh đạm nhất nói vớiHướng Tiểu Vãn: “Hướng Tiểu Vãn, ta ở giáo huấn con ta, con của Độc Cô Diễmkhông cần nàng tới nhúng tay quản giáo, lui ra đi.” Vãn Nhi, ta cũng là bị bứccùng bất đắc dĩ, hy vọng nàng không nên tức giận.
Độc Cô Diễm ngoài mặt vẫn là vẻ măt lạnh như băng, nhưng dưới đáy lòng, hắn rấtsợ Hướng Tiểu Vãn hiểu lầm hắn.
Hướng Tiểu Vãn nghe một câu nói như vậy, nội tâm đau xót, khuôn mặt xinhđẹp, tái nhợt, nàng cứ như vậy nhìn Độc Cô Diễm, không nhúcnhích.
Ngay tại lúc giống như ngưng lại, tất cả mọi người ở đây đều cảm nhận được phầnbi thương kia của Hướng Tiểu Vãn, bọn họ đều cho là Hướng Tiểu Vãn sẽ im lặngrời đi rất nhanh, nhưng một màn kế tiếp, làm cho bọn họ sửng sốt há to miệng.
Hướng Tiểu Vãn tức giận đứng lên, hai tay chống nạnh, một bộ thà chết chứ khôngchịu khuất phục đối với Độc Cô Diễm quát: “Độc Cô Diễm, chuyện này, ta quảnđịnh rồi, chỉ cần có Hướng Tiểu Vãn ta ở đây, ai cũng đừng nghĩ khi dễ chúng.”
Nói xong, hai tay mở ra, nghiêm nghiêm che ở trước mặt năm đứa nhỏ.
Thà chết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-em-sieu-cap-tuong-cong-that-hung-manh/1582800/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.