Thân thể Hướng Tiểu Vãnrun lên, từng trận tê dại đánh tới: “Tướng, tướng quân, nam nữ khác nhau, đừngđừng đừng dựa vào gần như vậy được không?”
Lại gần một chút nữa, nàng sợ nàng vạn nhất cầm giữ không được, vậy liền khôngtốt?
Hai tròng mắt của Độc Cô Diễm chợt lóe lên, bên môi cười càng thêm tà khí. Mộttay của hắn nâng lên khuôn mặt nhỏ nhắn, run rẩy của Hướng Tiểu Vãn, chăm chămngắm nhìn.
“Vãn Nhi, mặt của nàng là đang hồng sao?” Ngón tay cong lên, nhẹ nhàng quét quamặt Hướng Tiểu Vãn.
Hướng Tiểu Vãn giống như điện giật, thân thể càng thêm phần run rẩy, nhưngtrong đầu hiện lên tất cả phát sinh hôm qua, như ở trong mộng mới tỉnh, đầu ócoanh một cái, nhất thời thanh tỉnh.
Nàng tránh thoát cái ôm của Độc Cô Diễm, ánh mắt trong suốt lạnh lùng nhìn ĐộcCô Diễm, giờ khắc này Hướng Tiểu Vãn, giống như trở thành một con người khác,con ngươi rét lạnh giống như có thể thẩm thấu thế gian vạn vật, hai mắt của ĐộcCô Diễm hiện đầy khiếp sợ.
Hướng Tiểu Vãn lẳng lặng rũ mắt xuống, lại nâng lên, nhàn nhạt nói: “Tướngquân, nô tỳ mệt mỏi, xin ngài rời đi được không?”
Độc Cô Diễm kinh ngạc đứng ở nơi đó, một tay bỗng nhiên ở giữa không trung,cánh tay kia muốn đem Hướng Tiểu Vãn ôm lấy, cuối cùng nhìn ánh mắt trong trẻonhưng lạnh lùng của Hướng Tiểu Vãn, không khỏi rút trở lại, mà đáy mắt của hắn,không dễ dàng phát giác một tia ánh đỏ chợt lóe cực nhanh.
Độc Cô Diễm giờ khắc này ôn nhu cười một tiếng, nói: “Được, nếu Vãn Nhi mệtmỏi, vậy thì nghỉ ngơi đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-em-sieu-cap-tuong-cong-that-hung-manh/1582791/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.