Nữ nhân áo đen kia lạnhlùng cười một tiếng, từng bước tiến tới gần Hướng Tiểu Vãn. “Cửu Anh tiện nhân,đừng mơ tưởng hù dọa ta, ngươi cho ta là con nít ba tuổi sao, bằng thực lực củatiện nhân ngươi, nếu như độc đã giải, ngươi đã sớm giết ta rồi, làm sao còn cóthể nói nhảm nhiều như vậy.”
Hướng Tiểu Vãn vẻ mặt đạm mạc, khóe môi nhếch lên, tà tà nói: “Thu Hồng, ngươinói nếu như chủ nhân biết ngươi âm thầm hướng ta động thủ, ngươi sẽ thế nào?”
Lời vừa nói ra, nữ nhân áo đen kia liền giật mình, chân đang nâng lên liền dừngở giữa không trung, thật sự không dám tiến về phía trước một bước.
“Ngươi, ngươi, ngươi biết thân phận ta ẩn giấu ở phủ tướng quân?” Không thểnào, nàng ta làm sao có thể biết, chuyện này trừ chủ nhân, căn bản không ngườinào biết.
Mẹ nó, cho rằng Hướng Tiểu Vãn nàng thật sự là kẻ ngu sao, ở nơi cổ đại nàyđộng một chút là có thể mất mạng nhỏ, nàng không lưu một tay, sao có thể phòngthân.
Thật ra thì nam nhân áo đen thần bí ngày đó trên đường đưa nàng hồi phủ tướngquân, nàng chính là giả bộ bất tỉnh mà thôi, mỗi lời của người áo đen kia, nàngđều nhớ được rõ ràng. Còn có, người áo đen thần bí kia sau khi đi tới phủ tướngquân, bí mật hẹn gặp một nữ nhân, nữ nhân này, chính là Thu Hồng cải trang lẻnvào phủ tướng quân. Vốn là nàng cũng không biết nữ nhân này chính là Thu Hồng,nhưng mới vừa rồi ánh mắt nữ nhân này, làm cho nàng cảm thấy có chút quen mắt,nhất thời nhớ lại lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-em-sieu-cap-tuong-cong-that-hung-manh/1582784/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.