Độc Cô Sương vừa nhìn vừađi đến bên cạnh Hướng Tiểu Vãn, ánh mắt dừng lại ở cái trán sưng đỏ của nàng,ánh mắt bé chợt lóe lên, giật giật cái miệng nhỏ nhắn, muốn nói gì đó nhưngcuối cùng cũng không nói, xoay người rời đi.
Độc Cô Hoa nhàn nhạt nhìn về phía Hướng Tiểu Vãn, ánh mắt rất ngây thơ, sau đókêu lên một tiếng trong trẻo: “Nhũ mẫu, ta đói bụng, ta muốn bú sữa.”
Hướng Tiểu Vãn hoảng hốt nhìn Độc Cô Sương, cười dịu dàng với cậu bé: “Sữa búnhiều không tốt, con nên ăn cơm.”
Nói xong bị thị vệ dẫn đi ra ngoài, biến mất trước mặt bốn đứa trẻ.
Ánh mắt Độc Cô Hoa chớp chớp, nhìn lưng Hướng Tiểu Vãn vừa rời đi, như có điềugì suy nghĩ.
*********
Chuyện Độc Cô Ly bị trúng độc khiến cho toàn bộ phủ tướng quân bàng hoàng. Hơnnữa, nhìn vẻ mặt đáng sợ của Độc Cô Diễm, cả phủ không ai dám nói chuyện lớntiếng, cả phủ trở nên yên tĩnh một cách kỳ lạ.
“Thật là biết mặt mà không biết lòng, bình thường mặc dù đại thiếu gia khoa trươngchút ít, tàn nhẫn chút ít với ta, nhưng rốt cuộc vẫn là một đứa nhỏ, làm sao màHướng Tiểu Vãn lòng dạ hiểm độc lại có thể hạ độc thủ chứ?”
“Hừ, ta đã sớm nhìn ra được Hướng Tiểu Vãn không phải là người tốt rồi mà, nhìnbộ dạng dịu dàng, yếu ớt đã biết chính là hồ ly tinh chuyên đi quyến rũ namnhân, theo ta nghĩ, chắc là do Hướng Tiểu Vãn lập kế hoạch dụ dỗ tướng quânkhông được cho nên đem tức giận trút hết lên người đại thiếu gia, cho là thầnkhông biết quỷ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-em-sieu-cap-tuong-cong-that-hung-manh/1582780/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.