Hướng Tiểu Vãn ngâyngười, như có tiếng sét đánh ngang tai. Thật sự có loài đồ vật như vậy tồn tạitrên thế gian này sao? Hơn nữa còn được Độc Cô Diễm mặc ở trên người?
Ánh mắt, không khỏi quét đến cái quần máu tím đó, tay vừa kéo, nhất thời rụttrở về.
“Tướng quân, người muốn nghe lời nói thật hay là nói dối?”
Độc Cô Diễm vừa định phun ra hai chữ nói thật thì lại bị Hướng Tiểu Vãn cướplời nói: “Như vậy đi, ta cứ nói tất cả đi, bất kể là lời nói thật hay nói dối,tướng quân người đều nghe đi. Nói thật là ta nói càn (nói ba phải). Nói láo là bộ thần y kim tàm hộ thể này là từ tay tamà có.”
Mặt Độc Cô Diễm không thay đổi liếc nàng mấy giây, dường như có thâm ý khác,lại mang theo ánh sáng lạnh nghi kỵ, nhìn đến khiến Hướng Tiểu Vãn rợn cả tócgáy.
Vào lúc Hướng Tiểu Vãn sắp cầm giữ không được, Độc Cô Diễm lên tiếng.
“Bản tướng tạm thời tin ngươi một lần.”
Hô, cuối cùng an toàn.
Một hớp khí từ trong miệng Hướng Tiểu Vãn phun ra. Mẹ nó, cũng may nàng đủthông minh. Đáp án như thế, Độc Cô Diễm lập tức cũng khó mà định đoạt. Ha ha...nàng thật là quá thông minh.
Hướng Tiểu Vãn đắc ý một hồi, tay nhỏ bé huơ loạn, nàng căn bản không có chú ýtới trạng huống của mình.
Chỉ thấy tay nhỏ bé giơ lên cao, đang muốn bày ra một tư thế ‘hai’, vậy mà taylại đụng đến quần Độc Cô Diễm, xúc cảm lạnh như băng như tơ khiến cho nàng cảkinh.
“A...” Thanh âm vừa phát ra, tay liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-em-sieu-cap-tuong-cong-that-hung-manh/1582769/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.