“Ngoan, về sau nghe lờita sẽ thường xuyên hôn con.” Hướng Tiểu Vãn vỗ vỗ đầu Độc Cô Ly, xuất ra một bộdáng dạy bảo.
Độc Cô Ly giận đến thiếu chút nữa ngất đi, mà bốn tiểu quỷ phía sau cậu, đềucười trộm.
Hướng Tiểu Vãn liếc bọn chúng một cái, sau đó khoát tay nói với bọn chúng. “Cáccon không cần ghen tị, nếu như ngoan ngoãn, ta cũng sẽ rất công bằng hôn cáccon.”
Bốn người lạnh run. Bọn chúng đều không muốn bị hôn có được hay không? Nữ nhânnày làm gì bày ra một bộ dạng như bọn chúng rất muốn, thật là đáng đánh.
Bây giờ Độc Cô Ly không chịu nổi, cậu vùng thoát ra khỏi Hướng Tiểu Vãn, hướngvề thị vệ phía sau lưng hét lớn: “Người đâu, lôi nữ nhân không biết sống chếtnày ra cho bổn đại gia, loạn côn đánh chết.”
Tiếng hô này vừa ra, mọi người cả kinh sững sờ bắt đầu hồi hồn, đặc biệt là bốnnữ nhân kia, cười có chút hả hê.
Vậy mà ——
Phản ứng sau đó của Hướng Tiểu Vãn, lần nữa khiến tất cả mọi người trong phòngkinh ngạc
Nàng ngồi chồm hổm xuống, hai tay vung lên, đem Độc Cô Ly đang la đang hét ômvào trong lòng thật chặt, ngón tay mãnh khảnh ôn nhu vuốt Độc Cô Ly, tròng mắtgiống một hồ nước xanh, lẳng lặng nhìn về ánh mắt Độc Cô Ly. “Con tên là Độc CôLy có đúng hay không? Vậy về sau ta liền gọi con là A Ly, con thật sự hận tanhư vậy sao? Muốn ta chết?” Thanh âm ôn nhu giống như là gió đêm quất vào mặt,làm cho người ta nghe hết sức thoải mái.
Độc Cô Ly bị Hướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-em-sieu-cap-tuong-cong-that-hung-manh/1582745/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.