Trong mắt Đôc Cô Diễmhiện lên sự kinh ngạc, thân thủ nhanh nhẹn như vậy, có thể thấy được đã trảiqua sự huấn luyện nhiều năm mới có thể đạt tới. Xem ra, người được gọi là nhũmẫu này có lẽ không hề đơn giản như vẻ bề ngoài...
Độc Cô Diễm suy nghĩ về điều này, trong mắt hiện lên ý lạnh.
Hắn nhìn Hướng Tiểu Vãn đang nổi giận đùng đùng nói: “Hôm nay bổn tướng cũngmuốn nghe một chút, vì sao bổn tướng không thể thu phục lòng quân?” Hắn cũngmuốn xem một chút, nữ nhân này ẩn giấu điều gì bên trong mình?
Hướng Tiểu Vãn nén giận, cất giọng nói: “Tướng quân, ngài có từng nghe qua, cónăm tài và mười lỗi?”
Độc Cô Diễm nhướng mày, năm tài, mười lỗi? Giải thích này cũng khá mới mẻ, hắncũng muốn nghe một chút xem nàng giải thích thế nào.
“Nói đi.” Độc Cô Diễm ngồi xuống, lên tiếng.
“Năm tài gồm: dũng, trí, nhân, tin, trung. Dũng thì không thể phạm, trí thìkhông thể loạn, nhân thì người yêu, tin thì không lừa dối, trung thì không hailòng. Còn mười lỗi, có dũng mà sơ sài thì chết người, có trí mà nôn nóng thìhại người, tham lam thì tốt người, có nhân mà không có nhẫn là hại người, cótrí mà tâm e sợ, có tin mà vui mừng hân hoan, có liêm khiết mà không có ngườiyêu, có trí mà tâm chậm chạp, cương nghị mà tự cho là đúng, yếu hèn mà mặc kệngười khác. Nếu người là đại tướng quân một nước, cực kỳ nghiêm khắc với bảnthân, lại bởi vì những lời khó nghe của tiểu nữ mà đổi lấy một trận đòn, thửhỏi ngài, lần này ngài không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-em-sieu-cap-tuong-cong-that-hung-manh/1582741/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.