Đến đêm ngày tiếp theo, Hư Ngụy căn dặn mấy người bộ khoái nha môn thống nhất đem gần tám trăm cỗ thi thể vô chủ còn lại đưa ra đằng sau hậu viện nha môn, đặt sóng vai sắp hàng trên mặt đất. Hắn muốn cẩn thận xem xét xem, đám thi thể này rốt cuộc có gì khác với bình thường.
Số lượng thi thể này nhiều đến gần tám trăm cỗ, đám bộ khoái châu phủ nha môn người người chuyển đến đầu đầy vạch đen (cáu, giận)! Bốn cái tên ngưu đầu mã diện kia, không có đến một ai hữu dụng!
Hắc bào yêu quái mà đến đây thì chỉ biết có ăn thôi. Mãng Xà tinh chỉ biết quấy rối, Cốt Đầu đại gia hình như không thèm làm cái công việc culi này. Còn hồ ly tinh đã sớm lười nhác, không biết trốn đi nơi nào. Duy độc chỉ có Hi Chân và Linh Linh chịu mệt nhọc, Lam Dã Du cũng xắn cao cổ tay áo chạy tới hỗ trợ.
Hắn là một quan gia thiếu gia xinh đẹp, thế nhưng lại không ngại bẩn ngại mệt đi làm cái công việc này. Linh Linh thấy thế lại càng thêm thích hắn, nhân lúc nghỉ ngơi liền chạy tới lấy khăn lụa ra, kiễng chân lau trán cho hắn: “Du ca ca, uống nước nghỉ ngơi một chút đi.”
Giọng nói nàng ngọt ngọt ngào ngào, bưng một chén nước trà đưa cho Lam Dã Du, nhưng mới được nửa đường đã bị một bàn tay đeo một cái bao tay bằng da màu đen thật dày không kẽ hở giơ ngang qua phá đám. Cốt Đầu giật lấy ly trà, không nói hai lời ngửa đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-em-la-bach-cot-tinh/2023903/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.