- Lâm Lang Thiên?! 
Lăng Thanh Trúc, Tiểu Viêm và những người từng biết Lâm Lang Thiên thấy thế đều giật thót, ánh mắt đầy vẻ không tin nổi. 
Lâm Lang Thiên sao lại là Dị Ma Hoàng? Sao lại như vậy? 
- Hắn không phải Lâm Lang Thiên… 
Ánh mắt Lâm Động nhìn thân ảnh quen thuộc đó không có nhiều dao động, hắn có thể cảm nhận được Lâm Lang Thiên trước mặt chẳng qua chỉ là vẻ ngoài mà thôi. 
- Hà hà, dường như phản ứng của ngươi với người này rất mạnh… 
Dị Ma Hoàng cười, hắn nhìn lại bản thân: 
- Xem ra bộ dạng này tạo cho các ngươi đả kích rất lớn. 
- Bộ dạng này đúng là khiến ta kích động muốn giết ngươi lần hai. 
Lâm Động thản nhiên nói, tuy năm đó Lâm Lang Thiên đã chết trong tay hắn nhưng hắn không ngại sẽ giết “hắn ta” một lần nữa. 
Nhưng…như vậy cũng tốt, con đường tu luyện của ta bắt đầu từ Lâm Lang Thiên, giờ khi ta đã đạt đến đỉnh cao, lại giải quyết mọi ân oán với ngươi, dù rằng “Lâm Lang Thiên” này không phải thực sự là ngươi. 
Lâm Lang Thiên cười, hắn quan sát Lâm Động, cuối cùng thở dài: 
- Không ngờ lại có người đạt tới Tổ Cảnh thật, ta thất sách rồi, xem ra Phù Tổ hắn ta cũng để lại đường lùi. 
- Thế gian này không thuộc về các ngươi. Đến từ đâu thì về đấy đi! 
Lâm Động cụp mắt lạnh lùng nói. 
- Ta có thể cảm nhận được oán hận của ngươi với ta. Xem ra để đạt đến Tổ Cảnh ngươi cũng phải trả giá rất lớn. Như vậy mà bảo ta 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-dong-can-khon/711432/chuong-1308.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.