- Năm đó, tại thời khắc cuối cùng bị phong ấn, cánh tay của Dị Ma Hoàng này chỉ e không chỉ bị sư phó chặt đứt, mà càng e rằng đây là chiêu thức mà hắn âm thầm lưu lại.
Bàn tay Ứng Hoan Hoan siết chặt, chậm rãi nói.
Đồng tử đám người Sinh Tử chi thủ co rút lại nhanh chóng, mơ hồ có chút hoảng sợ, thật không hỗ là ma trung chi hoàng, tại thời điểm lúc đó mà còn có thể lưu lại ám chiêu, đợi ba ngàn sau mới lật ngược tình thế.
Ánh mắt Thiên Vương Điện trở nên cuồng nhiệt, nhìn qua Ma Hoàng chi thủ đang phá không mà đến, cung kính khom người xuống, chợt ấn pháp của hắn biến đổi, chỉ thấy Ma Hoàng chi thủ bay đến, cuối cùng kết nối với Ma Hoàng chi tượng.
- Ong…
Lúc Ma Hoàng chi thủ và Ma Hoàng chi tượng kết nối, Ma Hoàng chi tượng khổng lồ chợt phát ra tiếng ong ong chói tai, ma khí ngập trời tràn ra, mơ hồ có một loại chấn động khủng bố không thể hình dung chậm rãi sinh ra.
Loại chấn động này, có mùi vị của Dị Ma Hoàng.
Từng cái Tà Ác chi nhãn đóng chặt của Ma Hoàng chi tượng lúc này đều nhanh chóng mở ra, bên trong tràn ngập sự bạo lệ giống như muốn đem thiên địa này hủy diệt.
- Ha ha.
Thiên Vương Điện ngửa mặt lên trời cười lớn, trong tiếng cười tràn đầy vẻ đắc ý:
- Đợi Ma Hoàng chi tượng hình thành, các ngươi sẽ giống như con sâu cái kiến vậy, ha ha, mảnh thiên địa này cuối cùng cũng rơi vào tay chúng ta, năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-dong-can-khon/711420/chuong-1296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.