Tử kim quang ồ ạt bắn ra từ trong Hồng Hoang Tháp chiếu sáng cả vùng biển nghìn dặm. Ma khí do Đại Thiên Tà Ma Vương đem tới cũng bị ánh sáng đó đẩy lùi.
Bầu trời lại có ánh nắng chiếu xuống.
- Hồng Hoang Chủ!
Bọn Tam Vương Điện lúc này ánh mắt đều ngưng đọng.
Trên đỉnh tháp, trong ánh tử kim quang là một thân ảnh to lớn, thân ảnh đó đang phình to lên với tốc độ kinh người, cuối cùng đạt đến vạn trượng, thể tích không hề thua kém Đại Thiên Tà Ma Vương.
- Ha ha, vừa ra đã gặp chuyện náo nhiệt thế này, xem ra ta thật may mắn.
Cự nhân cười lớn, tiếng cười vang như sấm khiến mặt biển nổi những con sóng lớn, thậm chí còn xuất hiện lốc xoáy.
- Hừ!
Đại Thiên Tà Ma Vương hừ một tiếng, ma khí cuộn trào chống lại tử kim quang.
- Nghiệt súc ngươi sống dai thật, như vậy mà cũng không chết.
Hồng Hoang Chủ nhìn Đại Thiên Tà Ma Vương, không kìm được lắc đầu nói với vẻ tiếc nuối. Năm đó để khiến Đại Thiên Tà Ma Vương trọng thương họ đã mất không ít sức, như thế mới chấn áp phong ấn được nó. Không ngờ giờ nó lại thoát ra được.
- Năm đó không phải các ngươi giở trò thì chưa biết ai thua đâu.
Đại Thiên Tà Ma Vương trầm giọng nói.
- Không phục thì đánh lại một trận là được.
Hồng Hoang Chủ nhìn Đại Thiên Tà Ma Vương, chiến ý bùng phát.
- Ha ha, đừng vội, rồi cũng sẽ có cơ hội thôi, đến lúc đó bọn ta không định tha cho các ngươi đâu.
Tam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-dong-can-khon/711397/chuong-1273.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.