Hậu sơn Đạo Tông, trên bầu trời lướt qua một đạo quang ảnh, rồi Lâm Động và Ứng Huyền Tử xuất hiện trên đỉnh núi tỏa ra thứ hàn khí kinh người, ánh mắt ngưng trọng, xuyên qua khu rừng rậm rạp có thể thấy một cái hồ băng tron veo màu lam nhạt.
- Ài, ngươi đi xem sao đi. Hàn khí trong người nó ngày một khủng khiếp, đến ta cũng không tiếp cận được rồi.
Ứng Huyền Tử nhìn từ xa, ánh mắt có phần đau đớn, khẽ thở dài.
Lâm Động gật đầu, cũng không nói nhiều, lướt đến bên cạnh hồ băng. Nhìn thì thấy ở trung tâm hồ là một đóa băng liên, bên trên là một thân ảnh mảnh mai đang ngồi, mái tóc lam dài xõa xuống che phủ toàn bộ đóa băng liên.
Thân ảnh đó lúc này tỏa ra mọt thứ hàn khí khiến không khí xung quanh có dấu hiệu bị đóng thành băng, vô cùng bá đạo.
Lâm Động chau mày, chân bước ra rồi xuất hiện phía trước băng liên, hắc quang trào dâng hóa giải thứ hàn khí bá đạo đang xâm thực tới.
Ứng Hoan Hoan dường như rơi vào giấc ngủ sâu, hao mắt nhắm nghiền, sắc mặt có phần tái, thân thể thỉnh thoảng lại run lên khiến người ta có cảm giác yếu ớt đến đau lòng.
Thứ hàn khí đó không ngừng trào ra từ trong cơ thể nàng, Lâm Động có thể nhìn thấy rõ ràng, cùng với hàn khí tỏa ra, mái tóc dài của nàng càng hiện màu lam rõ rệt hơn.
Thân thể Ứng Hoan Hoan khẽ run lên, vô thức cắn môi, lông mày nhíu lại, dường như đang phản kháng thứ gì đó.
Lâm Động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-dong-can-khon/711347/chuong-1223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.