Tiếng cười nhạt của hắc ảnh vang lên trong không trung, âm thanh dường như rất nhẹ nhưng đã phủ khỏa lấp hết tiếng reo hò của vô số cường giả.
Mọi ánh mắt kinh ngạc chuyển về phía hắc ảnh trên đỉnh núi, không ít cường giả đã vận chuyển nguyên lực, ánh mắt đầy cảnh giác.
- Các hạ là ai?
Ứng Hoan Hoan nhìn chăm chăm lên đỉnh núi, trầm giọng nói.
Lâm Động nhìn hắc ảnh đó, tay không kìm được siết chặt. Nghe ý tứ của câu nói vừa rồi của hắn, rõ ràng hắn cũng là dị ma, hơn nữa thân phận có lẽ không hề thấp.
Ứng Hoan Hoan ánh mắt lạnh băng nói:
- Giấu đầu hở đuôi, hẳn cũng không phải loại gì tốt đẹp!
Chúc Lê đại trưởng lão mấy người cũng tiến lại, cảnh giác nhìn hắc ảnh thần bí kia.
- Ha ha.
Hắc ảnh kia cười rồi ngẩng lên, dưới ánh nắng, gương mặt trẻ tuổi trắng bệch kia trở nên vô cùng âm nhu, trong đôi mắt dài hẹp là một vùng tối sâu thẳm tựa hố sâu không đáy.
Trên trán hắn là một đạo ma văn màu nâu kéo dài đến khóe mắt, nhìn vô cùng quỷ mị.
- Quên mất, ngươi bây giờ hình như không biết ta. Ha ha, vậy thì giới thiệu một chút, Ma Ngục Tứ Vương Điện...
Kẻ đó mỉm cười.
- Tứ Vương Điện?
Đồng tử Lâm Động coi lại, sắc mặt trở nên ngưng trọng, hắn kéo Ứng Hoan Hoan ra phía sau mình, mắt trừng trừng nhìn hắc ảnh kia.
Hắn đã gặp Thập Vương Điện, thực lực khủng bố của Thập Vương Điện đã để lại ấn tượng sâu sắc trong hắn. Kẻ trước mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-dong-can-khon/711343/chuong-1219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.