Vậy thì chiến thôi!
Lời nói Lâm Động vừa dứt, ba luồng khí tức mạnh mẽ giống như thanh kiếm sắc tuốt khỏi bao, tựa mãnh hổ xuống núi, bắn thẳng lên trời, đánh tan cả ma khí lan tràn ở xung quanh.
Ba người đứng trên không trung, ánh mắt lạnh như băng khóa chặt Đại Thiên Ta Ma.
- Ha ha, đúng là không biết lựa sức mình. Ba người bản tọa phân ra đối chiến cũng đủ giết ba huynh đệ ngươi trong hơn mười hiệp. Huống hồ ba bọn ta giờ đã dung nhập vào Đại Thiên Tà Ma, ba ngươi còn muốn đánh bại ta sao? Đúng là nực cười, ha ha ha!
Cảm nhận được chiến ý hùng hồn của ba người, ba cái mặt quỷ dị trên Đại Thiên Tà Ma cười lớn, ba tiếng cười chói tai mang đầy sự châm chọc.
Ba bọn chúng đều đã là Luân Hồi Cảnh, tuy chưa hồi phục chiến lực thời kỳ đỉnh phong nhưng cường giả Luân Hồi Cảnh bình thường tuyệt đối không phải đối thủ. Huống hồ ba người Lâm Động lại chỉ là Chuyển Luân Cảnh, thực lực như vậy trong mắt chúng chẳng là gì.
- Giải quyết xong ba huynh đệ các ngươi, tất cả những người ở đây đều không kẻ nào thoát được hết. Ha ha, Lâm Động à la, ngươi muốn huyết tẩy Nguyên Môn ta nhưng lại không biết ba bọn ta đã đợi lúc này lâu lắm rồi. Các ngươi dẫn đám cường giả phản kháng Nguyên Môn tới, bản tọa vừa hay giải quyết được hết, đến lúc đó xem Đông Huyền Vực còn kẻ nào dám chống lại Nguyên Môn?
Lâm Động lạnh lùng nhìn cái mặt quỷ dị của Đại Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-dong-can-khon/711337/chuong-1213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.