Khi tia ngân quang cuối cùng trong mắt Châu Thông bị xâm thực, thần sắc hắn cũng đóng băng, cuối cùng nhạt dần cho đến khi không còn chút biểu cảm nào nữa. Hắn lúc này về cơ bản chẳng khác gì con rối.
Lâm Động thấy Châu Thông biến đổi như vậy, hai tay không kìm được siết chặt, ánh mắt tràn ngập sát ý.
Ứng Huyền Tử ở đằng sau cũng không ngừng run rẩy, một lúc sau mới khoát tay, nhắm mắt lại:
- Lâm Động, tiễn hắn đi.
Lâm Động khẽ gật đầu, ánh mắt ngưng đọng lại trên người Châu Thông, hắn cảm nhận được thực lực kinh người của Châu Thông, trình độ đó không hề thua kém những cường giả chạm tới Luân Hồi như Chúc Lê đại trưởng lão. Hơn nữa hắn cũng nhận ra sức mạnh quen thuộc trong người Châu Thông, là Không Gian Tổ Phù.
Châu Thông có Không Gian Tổ Phù, có lẽ có khả năng đối mặt với cường giả đỉnh phong Luân Hồi Cảnh, cũng giống như Ma La vậy. Chỉ có điều Ma La có khả năng điều khiển Hỏa Diệm Tổ Phù tới mức xuất quỷ nhập thần, không biết Châu Thông vận dụng Không Gian Tổ Phù đến trình độ nào rồi.
Có điều, nay Châu Thông thực lực quả thật rất khủng khiếp, nhưng Lâm Động cũng không phải dễ nhằn. Hắn có đến hai tổ phù, thực lực bản thân cũng đã chạm tới Luân Hồi, thêm tinh thần lực Tiểu Phù Tông Cảnh. Nếu bây giờ hắn dùng toàn lục thì Ma La cũng khó lòng thắng được. Thiên Nguyên Tử muốn dùng Châu Thông đánh bại hắn cũng hơi ngây thơ.
Tuy Thôn Phệ Thiên Thi cũng vô cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-dong-can-khon/711333/chuong-1209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.