Chương trước
Chương sau
Cực bắc của Yêu Vực là một vùng hoang nguyên cổ xưa, hàn phong lạnh lẽo điên cuồng thổi qua như những lưỡi đao sắc ngọt, thậm chí nay đại địa cũng bị cắt thành hàng ngàn hàng vạn vết lớn nhỏ.
Nơi đây là vùng địa vực vô cùng xa xôi của Yêu Vực, vì môi trường quá khắc nghiệt nên rất ít người định cư. Từ thời Viễn Cổ đến nay hiếm khi có người đặt chân tới đây. Vì thế mà đây là nơi tụ họp của những loài yêu thú hoang dã vẫn chưa có linh trí.
Tuy cùng là yêu thú, nhưng địa vực này nghiêng về chữ thú nhiều hơn, trí thông minh của chúng không cao, nhưng vì ít có người đặt chân tới đây nên cũng khiến chúng có huyết mạch lớn mạnh từ thời Viễn Cổ, hiếu sát thành bản tính, từ đó cũng khiến vùng đất này càng ngày càng trở nên hoang vu hẻo lánh.
Tại nơi sâu nhất trong địa vực, bầu trời lúc này xuất hiện dị biến kinh người. Chỉ thấy vùng không gian đó đang biến dạng ác liệt, một khe nứt đen hàng nghìn trường dần xuất hiện.
Uỳnh!
Sóng dao động kinh người, bùng phát từ khe nứt như vũ bão, rồi biến thành vô số cột quang trụ bắn thẳng lên rời.
Có ở cách xa hàng vạn dặm cũng nhìn thấy những cái quang trụ này. Hơn nữa, năng lượng nó phát ra khiến vô số người chấn kinh.
Đúng lúc quang trụ bắn lên trời thì trong Yêu Vực thì sóng năng lượng rối loạn rất nhanh đã thu hút sự chú ý của cường giả các phương.

Long tộc là một trong những bá tộc phương bắc của Yêu Vực. Hiển nhiên họ rất nhanh đã cảm nhận được dị động đột ngột xuất hiện kia.
Trên bầu trời Long tộc đột nhiên vang lên một vài âm thanh xé gió, rồi một vài thân ảnh hiện ra. Người đứng đầu chính là tộc trưởng Long tộc, Nguyên Càn. Lúc này vẻ mặt có phần ngưng trọng nhìn về hướng bắc, ánh mắt mang sự chấn động mạnh mẽ.
- Tộc trưởng, sức mạnh này…
Một vị trưởng lão thốt lên kinh ngạc.
- Không biết là vị cường giả đỉnh phong nào xuất thế?
Nguyên Càn lắc đầu:
- Không giống có ai đó xuất thế. Ta cảm nhận được dấu vết không gian rối loạn, vì thế giống như không gian bị phá vỡ hơn.
- Không gian phá vỡ?
Một trưởng lão khác ngạc nhiên nói. Bạn đang đọc truyện tại - https://thegioitruyen.com
Nguyên Càn nheo mắt, một lúc sau, tinh quang lóe lên:
- Thời Viễn Cổ có rất nhiều cường giả đỉnh phong vong mạng, còn một số cường giả có đại bản lĩnh thì mở không gian ra tọa hóa bên trong. Trước đây ta cũng đã thử tìm hiểu sức mạnh này nhưng khi tiếp xúc cảm tri của ta lại bị thôn phệ một cách quỷ dị.
- Ha ha, tự cổ chí kim, dù là sau khi tọa hóa mà vẫn có sức mạnh kinh người thế này, ta nghĩ ngoài Thôn Phệ Chủ thời Viễn Cổ thì còn có thể là ai?
- Thôn Phệ Chủ?
Những trưởng lão ở xung quanh đều kêu lên kinh ngạc, thần sắc chấn động, hiển nhiên họ cũng không xa lạ gì với vị cường giả đỉnh phong thời Viễn Cổ kia.
- Lần này thì náo nhiệt rồi, với uy danh của Thôn Phệ Chủ, chắc hẳn sẽ có vô số cường giả ồ ạt tới. Đến lúc đó lại là một trận chiến thảm liệt rồi.
Một vị trưởng lão nói. Truyền thừa của Thôn Phệ Chủ ngay họ cũng phải tim đập thình thịch, huống chi là người khác.
- Thôn Phệ Chủ là tuyệt thế mãnh nhân mà ngay Lục Chỉ Thánh Long Đế đại nhân của Long tộc chúng ta cũng phải chịu thu thiệt. Ta có thể cảm nhận được một luồng năng lượng mang tính kháng cự với ta từ không gian mà ngài tọa hóa. Nếu không thì cảm tri của ta cũng sẽ không bị thôn phệ. Có điều, đó cũng không phải nhằm vào ta, ta nghĩ, có lẽ là nhằm tới tất cả những cường giả đã vào Luân Hồi Cảnh.
Nguyên Càn cười.
- Ý là sao?
Có trưởng lão ngạc nhiên hỏi.
- Xem ra vị Thôn Phệ Chủ đại nhân này không muốn truyền thừa của mình rơi vào tay cường giả Luân Hồi Cảnh nào đó. Vì thường phần lớn cường giả Luân Hồi Cảnh đều có con đường tu luyện của riêng mình rồi, muốn thay đổi là không thể. Nếu vậy, dù có được truyền thừa của Thôn Phệ Chủ thì cũng hại nhiều hơn lợi.
- Loại truyền thừa này không phải ai cũng thích hợp. Hẳn là Thôn Phệ Chủ cũng muốn truyền thừa của mình đến được với người thích hợp nhất.
Các vị trưởng lão gật đầu:
- Đến giờ động tĩnh lớn thế này rồi, vậy Long tộc chúng ta?
- Náo nhiệt thế này, đương nhiên không thể không góp vui. Có điều, phía dưới Long tộc đang chấn áp Chấn Ma Ngục, ta không thể rời khỏi đây. Lần này hãy để Liễu Thanh dẫn người đi thăm dò xem sao. Hắn vừa hay mới xuất quan, tuy chưa phải Luân Hồi Cảnh những cũng gần chạm tới Luân hồi rồi. Nếu có được truyền thừa của Thôn Phệ Chủ, chưa biết chừng sẽ đột phá.
Nguyên Càn cười.
- Liễu Thanh? Tên cuồng nhân tu luyện đó xuất quan rồi?
Các trưởng lão cùng giật mình.
- Ừm. Hắn là thần tượng của bọn Nghiêm Sơn chỉ sau có Thanh Trĩ mà thôi. À đúng rồi, suýt nữa thì quên, vị Hình Phạt trưởng lão tân nhiệm của chúng ta có Thôn Phệ Tổ Phù, xem ra có lẽ lần này hắn là người có cảm ứng đầu tiên. Với tính cách của hắn, chắc chắn sẽ không vắng mặt đâu.
Nguyên Càn cười.
- Lâm Động trưởng lão à? Ha ha, cũng thú vị thật. Liễu Thanh năm đó cũng từng được chỉ điểm của Thanh Trĩ đại nhân. Không biết hai người cùng tu luyện Thanh Thiên Hóa Long Quyết gặp nhau sẽ thế nào nhỉ?
Các trưởng lão cùng bật cười, hẳn là rất thích thú với cuộc chạm trán kia.
Nguyên Càn gật gù, rồi nhìn về phương bắc xa xôi. Hắn cảm nhận sự xao động trong trời đất, cũng khẽ thở dài, lần này xem ra sẽ hỗn loạn không nhỏ. Không biết cuối cùng ai sẽ có được đại cơ duyên giành được truyền thừa của Thôn Phệ Chủ đây.
Cũng đúng lúc mấy người Nguyên Càn nói chuyện thì bên dưới Long tộc, trên hắc ám vương tọa ở sâu trong Chấn Ma Ngục, thân thể mảnh mai mặc chiến giáp đen cũng đột nhiên mở mắt.
Người đó hơi ngẩng lên, ánh mắt như nhìn xuyên qua đại địa, hướng về không gian nào đó, ánh mắt có phần thương cảm. Hiển nhiên người đó cũng cảm nhận được một luồng sức mạnh quen thuộc.
- Bọn ta sẽ hoàn thành di trí của ngươi. Trời đất này nhất định sẽ không rơi vào tay bọn dị ma…
Cuối cùng người đó lại nhắm mắt lại, giọng nói u buồn vang lên trong Chấn Ma Ngục tĩnh lặng.

Dao động truyền tới từ cực bắc Yêu Vực hiển nhiên không chỉ có Long tộc nhận ra. Sau khi Long tộc phát hiện ra không lâu thì Thiên Yêu Điêu tộc, Cửu Phụng tộc, Côn Bằng tộc cũng đã cảm ứng được, rồi trong tộc cũng vì thế mà xao động.
Nguyên Càn nhờ một số đầu mối mà đoán được lai lịch của cường giả tọa hóa trong vùng không gian bị kia. Trong ba bá tộc còn lại hiển nhiên cũng có những cường giả kinh nghiệm phong phú, vì thế họ rất nhanh cũng đoán được thông tin về Thôn Phệ Chủ.
Kết quả này vừa xuất hiện hiển nhiên lập tức gây nên chán động không nhỏ. Tuy trong ba đại bá tộc hiện nay cũng có cường giả đỉnh phong bước vào Luân Hồi, nhưng cường giả thời Viễn Cổ như Thôn Phệ Chủ căn bản cường giả Luân Hồi Cảnh bình thường có thể sánh được. Mọi thứ người này để lại, dù là cường giả Luân Hồi Cảnh cũng phải động lòng.
Vì thế, rất nhanh ba đại bá tộc kia cũng có hành động nhất định, chuyện lớn thế này đương nhiên không thể dễ dàng bỏ qua được.
Sau tứ đại bá tộc là đến bát đại vương tộc cũng đã phát giác ra. Chỉ có điều, đúng là họ vẫn thua kém tứ đại bá tộc, vì thế chỉ đoán được có cường giả Viễn Cổ tọa hóa chứ không biết thân phận của người đó. Nhưng dù vậy thì họ cũng đã nóng lòng muốn hành động rồi. Bất cứ thứ gì do một cường giả Luân Hồi Cảnh để lại cũng có sức hấp dẫn không thể chống cự.
Đương nhiên Yêu Vực rất rộng lớn, trong đó cường giả cũng nhiều như lá trên cây. Ngoài tứ đại ba tộc, bát đại vương tộc còn có không ít những thế lực tuy không quá nổi danh nhưng thực lực cũng không vừa. Bình thường họ không thể hiện, nhưng sức mảnh ngầm của họ không thể coi thường.
Bình thường, có lẽ khó lòng nhìn ra sức mạnh của họ thế nào, nhưng khi có cục diện như hiện nay, trước sự hấp dẫn lớn kia, các thế lực bình thường ẩn dật cũng sẽ không kìm được mà ra tay…
Nói chung, lần này cả Yêu Vực đã chấn động rồi.

Khi cả Yêu Vực vì thế mà dần trở nên sục sôi, trong một ngọn núi ở nơi nào đó, vùng sơn mạch này có màu đen, mây đen trên trời lan tràn khắp nơi, tỏa ra thứ năng lượng âm lạnh.
Sâu trong sơn mạch, trên đỉnh một ngọn núi, đột nhiên có khói đen ngưng tụ, một đạo hắc ảnh hiện ra một cách quỷ dị, toàn thân hắn bọc bởi khói đen, đôi mắt không chút tình cảm nhìn về phương bắc.
- Hà hà, là nơi Thôn Phệ Chủ tọa hóa sao? Tên đáng ghét, đến chết rồi cũng không cho người ta yên tâm...
Hắc ảnh đó nhìn về phương bắc, giọng nói khàn khàn vang lên.
- Quỷ Uyên Vương, đến giờ dường như các thế lực đều phái cường giả đến cực bắc rồi. Chúng ta thì sao?
Phía sau, khói đen nhu động, lại một hắc ảnh khác xuất hiện, hắn cười khặc khặc đầy kỳ quái.
- Đại sự thế này đương nhiên không thể thiếu chúng ta được…Năm đó khó khăn lắm mới giết được Thôn Phệ Chủ. Nay nếu để kẻ nào có được truyền thừa của hắn, thì sẽ xuất hiện một Thôn Phệ Chủ khác. Với chúng ta mà nói, đó chẳng phải tin gì tố.
Hắc ảnh phía trước lạnh lùng nói:
- Ý ngươi là?
- Xuất phát đến địa vực cực bác. Kẻ nào có được truyền thừa của Thôn Phệ Chủ…
Nói đến đây hắn hơi ngừng lại một chút, sát ý đến cực diểm tràn ra như thủy triều.
- Giết không cần hỏi!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.