Trên bầu trời, Ngô Cửu U vẫn giữ tư thế quỳ, vẻ mặt hắn rất lạnh lùng, dường như lời nói của Lâm Động vừa rồi cũng không thể khiến hắn biến sắc. Lâm Động cũng không khỏi thầm cảm thán vì định lực này.
- Lâm Động tiểu ca, hắn cũng bị dị ma xâm thực sao?
Chúc Lê nhìn Ngô Cửu U không kìm được hỏi. Ngô Cửu U là người khá ưu tú trong Thiên Yêu Điêu tộc, nếu cũng bị như vậy thì họ thật sự bị đả kích không nhỏ.
Lâm Động nhìn Ngô Cửu U không chớp mắt, thản nhiên nói:
- Đại trưởng lão, một trăm năm trước, trong Thiên Yêu Điêu tộc, thiên phú của hắn rất bình thường, tại sao đột nhiên thực lực lại tăng mạnh vậy? Lẽ nào ngài không thấy có chút gì kỳ lạ sao?
Sắc mặt Chúc Lê hơi thay đổi.
- Nếu ta đoán không lầm, vị Ngô Cửu U huynh đệ đây có lẽ nhờ vào sức mạnh của dị ma mới khiến thực lực đạt đến Chuyển Luân Cảnh trong một trăm năm. Hơn nữa, ta cũng cảm nhận được năng lượng của Vĩnh Hằng Ảo Ma Hoa từ hắn. Ta nghĩ…chắc chính ngươi đã lén trồng chúng trong thiên động, đúng không?
Ánh mắt Lâm Động sắc bén nhìn Ngô Cửu U, giọng nói cũng lạnh lùng.
Vẻ mặt tộc trưởng Thiên Yêu Điêu rất bình thản, chỉ là ánh mắt uy nghiêm kia vẫn khóa chặt Ngô Cửu U, trong đó là sát ý và một chút xót xa.
- Ngô Cửu U, hắn nói có đúng không?
Tộc nhân phía dưới cũng ngẩng lên nhìn Ngô Cửu U, phần lớn mọi người đều không tin được. một người bạn bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-dong-can-khon/711265/chuong-1141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.