Bạch quang dịu nhẹ bắn ra từ trong quang trận bao phủ lấy yêu nữ. Thứ ánh sáng đó tuy dịu dàng nhưng rõ ràng rất có tính sát thương với dị ma. Bạch quang xuyên vào trong cơ thể khiến hắc khí nhanh chóng bị ép ra ngoài…
- Á!!!
Tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên, nhưng Lâm Động không hề dao động, quang trận nhanh chóng xoay chuyển, ngày một mạnh mẽ.
- Á, ta không cam tâm, chỉ cần cho ta có một chút huyết nhục là ta có thể tái sinh nhục thể…
Yêu nữ thét lên đầy phẫn nộ và không cam tâm. Trong bao năm nay chúng vẫn nhìn thấy chút hy vọng, nhưng lúc này đã bị Lâm Động xóa bỏ hoản toàn.
- Đã chết rồi thì đừng gây rối nữa, ngoan ngoãn mà biến mất đi.
Lâm Động ánh mắt lạnh lùng, chỉ thấy bạch quang càng ngày càng ngưng tụ, cuối cùng gần như biến thành một tia sáng xuyên qua cơ thể, bắn ra từ đỉnh đầu yêu nữ.
Nhưng không hề có máu tươi chảy ra, chỉ có hắc khí tỏa ra rồi bùm một tiếng biến thành hư vô.
Rắc.
Dường như có thứ âm thanh nứt vỡ vọng ra từ cơ thể nữ tử kia.
- Á!!!
Tiếng kêu thảm dần dần tan đi, đôi mắt của nữ tử nhắm lại, ma khí lan tỏa xung quanh cũng biến mất hoàn toàn.
Lâm Động vung tay, Tổ Thạch bay ngược trở về chui vào trong tay hắn.
- Lâm Động đại nhân, thế nào rồi?
Tâm Thanh vội hỏi.
Lâm Động nhìn nữ tử kia chăm chăm, lôi quang và hắc quang trên cơ thể chưa biến mất. Tuy Tổ Thạch đã tịnh hóa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-dong-can-khon/711183/chuong-1059.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.