Uỳnh!
Bùm!
Đá vụn bay vèo vèo, cà người Sa Lực bị khảm sâu vào trong tảng cự thạch.
Khụ!
Hắn hộc ra một ngụm máu, gương mặt hắn lúc này là vẻ không thể tin nổi, cúi nhìn vết thương trước ngực, cơ thể không kìm được mà run lên. Hắn biết rõ mức độ vững chắc của Ma Sa Lân Bì, trước đó ngay Thanh Đằng tấn công toàn lực cũng không thổ công phá, vậy mà Lâm Động thực lực chỉ là Sinh Huyền Cảnh viên mãn lại có thể dễ dàng phá vỡ như vậy!
- Sao có thể?!
Sa Lực lầm bầm, rồi gương mặt hắn trở nên biến dạng.
- Tên phế vật ngươi sao có thể phá vỡ Ma Sa Lân Bì?
Sa Lực ngẩng phắt lên, ánh mắt hung hãn nhìn Lâm Động, quát lớn.
Xoẹt!
Thế nhưng khi hắn vừa dứt lời thì một thân ảnh quỷ mị dã hiện ra trước mặt hắn, lôi quang lấp lánh, một đạo trượng ảnh đơn theo kình phong ác liệt xuyên qua cổ họng hắn không chút nương tình.
Sát ý trong luồng kinh phong đó khiến trán Sa Lực toát mồ hôi lạnh. Lúc này hắn mới hiểu Lâm Động muốn giết hắn.
- Khốn kiếp!
Sa Lực nghiến răng, vội vàng đan chéo tay trước ngực, nguyên lực trào dâng như hồng thủy.
Binh!
Lôi Đế Quyền Trượng giáng thẳng xuống hai tay cua Sa Lực, trên đỉnh của cây trượng là dạo quang trận lấp lánh, một chùm sáng kỳ dị bắn ra, Ma Sa Lân Bi trên cánh tay Sa Lực tiếp tục tan chảy giống như tuyết gặp lửa vậy.
- Đáng chết!
Sắc mặt Sa Lực kịch biến, hắn chửi một câu, sức mạnh to lớn bỗng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-dong-can-khon/711135/chuong-1011.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.