Đông Huyền Vực, Nguyên Môn.
Tông môn vẫn hùng vĩ như vậy, mây bay vần vũ lan tỏa khí chất hùng hồn, vô số nhân ảnh bay qua bay lại, tiếng gió rít vang lên không ngớt.
Sâu trong Nguyên Môn là một tòa điện khổng lồ, trong đó hiện lên vô số điểm sáng kim quang. Đó đều là lạc ấn Nguyên Thần của những đệ tử tinh nhuệ để lại. Dựa vào chúng Nguyên Môn có thể biết tình hình sống chết của những đệ tử ấy.
Tòa điện này cũng được bảo vệ khá nghiêm ngặt, có đệ tử chuyên chăm sóc nơi này và quan sát sự thay đổi của lạc ấn.
Ở gần trung tâm tòa điện là ba quầng sáng tỏa ra thứ năng lượng khá cường thịnh, rõ ràng chủ nhân của những lạc ấn này thực lực không hề tầm thường.
Một vài đệ tử bước vào kiểm tra lạc ấn bỗng nhiên dừng chân, nghi hoặc ngẩng lên nhìn ba quầng sáng kia, sắc mặt đột nhiên trở nên kinh hãi. Vì họ nhìn thấy trên quầng sáng xuất hiện vết rạn nhỏ.
Bùm!
Ngay khi đó, ba quầng sáng đột ngột nổ tung, đồng thời cũng có tiếng kêu kinh hoảng vọng ra.
- Lâm Động…Lâm Động…hắn có…
Tiếng nói đến đó là dừng, nhưng sự kinh hoàng đó khiến những đệ tử kia tái nhợt.
- Đó là lạc ấn của ba người sư huynh Hoắc Nguyên.
- Mau, mau bẩm báo cho chưởng giáo!
Đại điện lập tức trở nên hỗn loạn, một vài đệ tử loạng choạng, cuống cuồng chạy ra khỏi đại điện.
Khi mấy người đó đi rồi trong điện vẫn còn sự hỗn loạn khó hiểu. Những người còn ở lại nhìn nhau bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-dong-can-khon/711117/chuong-993.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.