Bên trong Phần Thiên Đỉnh, ba nhân ảnh lơ lửng trên không. Chúng lạnh lùng nhìn Lâm Động dần hiện ra trước mắt, rồi quan sát không gian xung quanh với ánh mắt coi thường, không cóchút bất an nào cả.
- Không ngờ ngươi còn có thứ thuần nguyên chi bảo tự có không gian này.
Hoắc Nguyên quét mắt một lượt, cười lạnh.
- Cũng là nơi tốt để giết người chôn xác.
Trần Linh cười, đôi mắt sắc lạnh như dao cũng quét qua người Lâm Động.
- Đúng là ở đây thi triển bất cứ thủ đoạn nào người ngoài cũng không nhìn thấy.
Lâm Động gật gù nói.
- Vậy sao…
Hoắc Nguyên cười, rồi hắn nhìn nghiêng đầu, ánh mắt lạnh lùng mang chút thích thú như mèo vờn chuột:
- Không ngờ, ngươi lại biết sự tồn tại của dị ma…
- Ngươi nói vậy có phải ta có thể xác nhận phán đoán của ta rồi không?
Lâm Động khẽ nói.
Lần này Hoắc Nguyên không hề phru nhận, hắn nở nụ cười, chầm chậm giơ bàn tay ra. Trên đó là hắc khí bao phủ. Thứ hắc khí này không phải tử khí mà cường giả Tử Huyền Cảnh có được. Nó mang một sự lạnh lùng tà ác, đó là dị ma…
- Quả nhiên.
Lâm Động thở hắt ra một hơi ánh mắt hắn có phần tối lại:
- Các ngươi vào lôi giới là để cứu Dị Ma Vương đúng không?
- Ha ha, ngươi cũng biết được không ít nhỉ? Ma La cho ngươi biêt sao?
Hoắc Nguyên nhếch mép cười:
- Vậy thì ngươi có thể cho bọn ta biết, vị đại nhân đó rốt cuộc thế nào rồi?
- Dưới Hỏa Diệm Tổ Phù và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-dong-can-khon/711113/chuong-989.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.