Uỳnh uỳnh!
Vô số đạo lôi đình khổng lồ từ trên trời bắn xuống, tế đàn đứng sừng sững giữa hàng vạn tia sét.
Nam nhân trên vương tọa chầm chầm mở đôi mắt đã nhắm nghiền cả nghìn năm. Đôi mắt hắn lấp lánh ngân quang chói lòa, bên trong tựa như cả thế giới lôi đình, thứ năng lượng đó khiến người ta phải lạnh toát sống lưng.
Khi người đó mở mắt, Lâm Động có thể cảm nhận một cách rõ ràng, lôi đình trong lôi giới cũng ngày một cuồng bạo, dường như chúng đang mừng vui đón chào chủ nhân trở lại.
Nam tử đó mở mắt rồi nhìn về phía Lâm Động và Ma La. Ngườiđó không phải quá anh tuấn nhưng nhìn kỹ lại có mị lực nhấtđịnh. Trên gương mặt ấy lúc này hiện lên một nụ cười nhạt.
- Hỏa Diệm Tổ Phù, Thôn Phệ Tổ Phù…chờ đợi đã nghìn năm, cuối cùng cũng tới.
- Chúng ta đừng nói những lời thừa thãi nữa, trạng thái của ngươi hiện giờ không giữ được lâu đâu.
Ma La nhìn Lôi Đế một lúc rồi bao quyền, nói. Rõ ràng Ma La báđạo là vậy nhưng cũng phải tôn trọng người sở hữu Lôi Đình Tổ Phù, tuy rằng điều đó không được thể hiện qua lời nói.
Lôi Đế gật đầu cười, rồi hắn nhìn sang Lâm Động, ánh mắt cóchút nghi hoặc:
- Thực lực của vị có Thôn Phệ Tổ Phù đây…
- Có lẽ hắn có Thôn Phệ Tổ Phù chưa được lâu, nhưng như vậy cũng đủ rồi.
Ma La nói.
- Vẫn chưa trưởng thành sao…vậy thì phải cẩn thận hơn.
Lôi Đế nói.
- Đa tạ tiền bối nhắc nhở.
Lâm Động bao quyền cung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-dong-can-khon/711097/chuong-973.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.