Sắc mặt Hạ Thống lĩnh tối sầm lại nhìn thân ảnh đứng trên mặt nước, khóe miệng co giật, dường như muốn nhẫn nhịn nhưng cuối cùng không thể. Sự hung hăng dần hiện lên trên mặt hắn, hắn nhìn Lâm Động như muốn xông tới ăn tươi nuốt sống.
- Tiểu tử, thủ đoạn cũng không tệ a!
Hạ Thống lĩnh hít sâu một hơi. Hắn vốn định thầm theo dõi tung tích Lâm Động, sau đó tập hợp mười Tiểu đội vây Lâm Động lại. Nhưng hắn không thể ngờ Lâm Động lại xảo quyệt hơn, quay lại giết sạch những Tiểu đội kia, như vậy là đã cắt đứt viện binh của hắn.
- Thế này không phải là do ngươi ép ta sao?
Lâm Động cười nhạt:
- Nếu ngươi không dùng quỷ kế, để ta rời đi thì những chuyện này đã không xảy ra. Vì thế nói cho cùng là ngươi tự làm tự chịu thôi!
- Ngươi dám nhúng tay vào việc của Huyết Ma Sa Tộc, bản Thống lĩnh có thể thả ngươi đi sao?
Hạ Thống lĩnh gầm lên.
- Vì thế ngươi cũng không được trách ta nặng tay! Ở Loạn Ma Hải, này không ác độc thì sẽ bị ăn không còn cả xương!
Lâm Động khẽ nói, hắn cũng không quá ngạc nhiên vì Hạ Thống lĩnh đã đoán ra là hắn cứu đi Mộ Linh San. Dù gì cũng đã gặp mặt một lần trước đó, thời gian lâu như vậy mà hắn vẫn còn ở đây, bị nghi ngờ cũng là chuyện bình thường.
- Động vào Huyết Ma Sa Tộc bọn ta, đừng nói đến xương, ngay Nguyên thần cũng sẽ bị hành hạ, khiến ngươi sống không bằng chết!
Hạ Thống lĩnh nhếch mép
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-dong-can-khon/711029/chuong-905.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.