Uỳnh!
Ngọn lửa đỏ rực cháy ngùn ngụt trên bầu trời, thứ sức mạnh gần như đến mức hủy thiên diệt địa khiến không gian trong đỉnh như biến dạng.
Sắc mặt Lâm Động nhợt nhạt ngẩng đầu lên nhìn chăm chăm vào ngọn lửa. Đây là thủ đoạn cuối cùng của hắn, một chiêu vừa rồi hắn không thể thi triển được lần thứ hai nữa, vì thế nếu lần này vẫn không giải quyết được Tà Cốt lão nhân thì hắn sẽ gặp hạn rồi…
- Bán Bộ Tử Huyền… quả thật khó đối phó…
Lâm Động lẩm bẩm, lúc này nếu không phải có Viêm Thần Cổ Bài thì hắn căn bản không thể chọn cách đối kháng chính diện với Tà Cốt lão nhân thế này, mà phải tạm thời tránh mặt đợi khi thực lực mạnh hơn mới dám tìm đến lão.
- Cũng không biết… đã giải quyết được chưa?
Lâm Động ngẩng đầu lên, ngọn lửa phản chiếu trên gương mặt hắn thành một đường cong ánh sáng, gương mặt nhợt nhạt đó có sự căng thẳng khó che giấu.
- Vẫn chưa!
Đột nhiên lúc đó, thanh âm của Nham bỗng vang lên.
- Cái gì?
Sắc mặt Lâm Động lập tức kịch biến, lượng nguyên lực không còn bao nhiêu trong cơ thể vội vàng vận chuyển, sẵn sàng thu lại Phần Thiên Đỉnh bất cứ lúc nào. Nếu thật sự không được thì có lẽ hôm nay hắn đành phải bỏ lại Phần Thiên Đỉnh mà chạy thôi…
- Nhưng tình hình của lão có lẽ cũng chẳng có gì tốt đâu!
Nham liền nói tiếp.
- Chưa chết chính là một rắc rối lớn!
Lâm Động nghiến răng, thực lực như Tà Cốt lão nhân muốn giải quyết phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-dong-can-khon/711021/chuong-897.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.