Chương trước
Chương sau
Xung quanh hồ nước có rất nhiều lều trại đã được dựng lên, bóng người qua lại đông đúc, còn có âm thanh náo nhiệt vọng ra.
Những người này chính là người của Cổ gia. Sau khi cuộc tranh giành Sinh Sinh Huyền Linh Quả hạ màn, Huyền Linh Đảo dần trở lại tĩnh lặng, thế lực các phương cũng lần lượt rời đi, chỉ còn đám người của Cổ gia ở lại bảo vệ Cổ Yên tu luyện.
Phía sau doanh địa, trên một tảng đá xanh là một thân ảnh yêu kiều đang tĩnh tọa, một luồng nguyên lực hùng hồn không ngừng tỏa ra từ trên người thân ảnh này.
Xung quanh tảng đá có không ít các đệ tử Cổ gia đang chăm chú nhìn, thỉnh thoảng xì xầm nhỏ to.
- Nguyên lực của Cổ Yên tỷ ngày một mạnh hơn rồi, chắc chắn không lâu nữa là đột phá Sinh Huyền Cảnh Tiểu thành rồi.
Cổ Anh nhìn Cổ Yên với ánh mắt ngưỡng mộ.
- Hì hì, nếu Cổ Yên tỷ đột phá thì Võ hội lần này, Cổ gia chúng ta sẽ thêm một khả năng giành phần thắng rồi!
Một gã đệ tử Cổ gia đứng bên cạnh phụ họa.
- Đúng thế, Vân Thiên đại ca và Mộng Kỳ tỷ đều là cường giả Sinh Huyền Cảnh Tiểu thành đỉnh phong, nếu giờ thêm Cổ Yên tỷ nữa, chắc chắn Cổ gia chúng ta không cần viện trợ bên ngoài nữa!
- Có điều, lạc quan quá cũng không tốt! Tứ Đại Gia Tộc còn lại cũng không tầm thường, Thân Đồ gia lại càng lợi hại, đoạt Quán quân Võ hội lần trước, danh tiếng của Thiết Tu La Thân Đồ Tuyệt càng uy chấn Hải vực Thiên Phong, nghe nói trước đây không lâu, hắn đã xung kích Sinh Huyền Cảnh Đại thành rồi, đúng là biến thái!
- Đúng thế, Ngụy Chân của Ngụy gia cũng sớm đã là Sinh Huyền Cảnh đỉnh phong, thực lực Ngụy Tùng không thể so sánh được!
- Võ hội lần này xem ra sẽ ác liệt lắm a!
Khi các đệ tử còn đang bàn tán thì Cổ Nhã ngồi bên bờ hồ nhìn xuống mặt hồ tĩnh lặng, bàn tay hờ hững bứt những nhành cỏ bên cạnh, ánh mắt hiện lên vẻ lo lắng. Nguồn truyện: Truyện FULL
- Yên tâm, hắn không đơn giản như muội nghĩ đâu! Dù dưới đáy hồ có nguy hiểm thì có lẽ cũng không thể đụng đến cọng lông chân của hắn đâu!
Khi Cổ Nhã còn đang ngẩn ngơ thì một giọng nói truyền tới từ phía sau, sau đó nàng nhìn thấy Cổ Anh khoanh tay trước ngực, đứng phía sau cười mỉm.
Cổ Nhã nghe thấy thế cũng gật đầu, sau đó ngập ngừng nói:
- Nhưng huynh ấy xuống đó đã nửa tháng rồi!
- Lúc này muội cứ yên lặng đợi đi, làm gì cũng vô ích thôi. Nếu muội không yên tâm thì đợi khi Cổ Yên tỷ đột phá thành công, ta sẽ bảo tỷ ấy giúp tìm xem!
Cổ Anh nói. Có lẽ vì trước đó bị Lâm Động chấn nhiếp mà hiện giờ thái độ của Cổ Anh đối với Cổ Nhã cũng tốt hơn rất nhiều.
- Vậy… vậy thì đợi!
Cổ Nhã lưỡng lự một chút rồi gật đầu.
o0o
Thời gian dần trôi đi, chớp mắt đã lại nửa tháng nữa trôi qua. Trong nửa tháng này Lâm Động vẫn không có dấu hiệu gì sẽ ra khỏi hồ nước, điều này khiến đám đệ tử Cổ gia khó hiểu, nhưng lại chẳng ai dám xuống dưới tìm. Nhưng điều may mắn là trong một tháng này Cổ Yên đã sắp tu luyện xong.
Uỳnh uỳnh!
Nguyên lực hùng hồn điên cuồng tỏa ra từ cơ thể Cổ Yên đang ngồi tĩnh tọa. Áp lực của luồng nguyên lực khiến sắc mặt đám đệ tử Cổ gia ở xung quanh hiện lên vẻ phấn khích, bọn họ biết đó là dấu hiệu Cổ Yên sắp đột phá!
Áp lực ngày một tăng lên, trước áp lực đó, một số đệ tử đứng gần phải lùi lại một khoảng xa mới chịu đựng nổi.
Uỳnh uỳnh!
Mấy phút sau, nguyên lực bỗng nhanh chóng thu lại về trong cơ thể Cổ Yên, phảng phất có âm thanh như tiếng sấm rền vọng ra!
Nguyên lực cuối cùng chui hết vào cơ thể Cổ Yên, thanh thế trước đó cũng tắt ngấm, sự yên tĩnh quỷ dị chỉ kéo dài vài giây, cuối cùng Cổ Yên chầm chậm mở mắt ra!
Bùm!
Vào khoảnh khắc ấy, một luồng khí tức cường hãn bùng phát, lực xung kích từ luồng khí tức ấy khiến mặt hồ dậy sóng lớn, nhất thời đổ ập xuống như vũ bão!
Cổ Yên vung tay, nguyên lực cuồn cuộn chặn đứng dòng nước, trên gương mặt nàng hiện lên niềm vui mừng khó che giấu.
- Cổ Yên tỷ, chúc mừng tỷ!
Đám đệ tử Cổ gia nhanh chóng quây lại, ôm quyền chúc mừng.
Tâm trạng Cổ Yên lúc này rất tốt, trên gương mặt vốn lãnh đạm lúc này cũng hiện lên nụ cười. Nàng khẽ gật đầu rồi nhìn sang hồ nước, có phần ngạc nhiên nói:
- Hắn vẫn chưa lên sao?
- Ừm, Lâm Động đại ca xuống đó đã một tháng rồi, chẳng có động tĩnh gì cả, Cổ Yên tỷ, tỷ xuống xem thế nào được không?
Cổ Nhã gật đầu lia lịa.
Cổ Yên trầm ngâm một chút:
- Đợi thêm một khoảng thời gian nữa đi, Lâm Động có rất nhiều thủ đoạn, sẽ không dễ gặp bất trắc đâu. Nếu hắn có tính toán từ trước, ta xuống đó lại làm phiền hắn thì không hay!
Cổ Nhã nghe vậy cũng chỉ biết gật đầu.
- Thời gian qua có chuyện gì không?
Cổ Yên quay lại hỏi Cổ Anh.
- Có, bọn muội nhận được Nguyên thần Truyền tin tử Cổ gia, nhưng vẫn cần Cổ Yên tỷ mở.
Cổ Anh vội gật đầu rồi lấy ra một miếng ngọc huyết sắc.
- Nguyên thần Truyền tin?
Cổ Yên nhíu mày, nhận lấy miếng huyết ngọc, sau đó dùng tâm thần đọc tin tức bên trong. Sắc mặt nàng nhanh chóng hiện lên vẻ phẫn nộ.
- Cổ Yên tỷ, có chuyện gì vậy?
Bọn Cổ Anh thấy thế thì giật mình, vội hỏi.
- Vân Thiên đại ca bị đánh trọng thương rồi!
Giọng nói của Cổ Yên lạnh băng, mang đầy nộ ý.
- Cái gì?
- Vân Thiên đại ca bị đánh trọng thương? Huynh ấy đã xung kích Sinh Huyền Cảnh Đại thành rồi mà?
- Là kẻ nào làm?
Tất cả đệ tử đều thất kinh, vẻ mặt đều trở nên khó coi.
- Có lẽ là Ngụy gia, nếu Vân Thiên đại ca bị trọng thương thì lần Võ hội này, Cổ gia sẽ mất đi một võ tướng, nhất định là Ngụy gia cố ý!
Cổ Anh giận dữ nói.
Cổ Yên chau mày, lẩm bẩm:
- Nếu Vân Thiên đại ca không thể tham chiến thì Cổ gia khó lòng giành được thành tích tốt!
- Cổ Yên tỷ, các thế lực tham gia Võ hội đều mời viện trợ bên ngoài, lần này Cổ gia chúng ta chưa có ai cả…
Một gã đệ tử ngập ngừng nói.
- Còn chưa đến một tháng nữa đã bắt đầu Võ hội rồi, sợ là không kịp tìm được ai có thể tin tưởng mà thực lực lại mạnh!
Cổ Yên khẽ lắc đầu, đột nhiên nàng bỗng ngẩng đầu lên, thấy đám đệ tử Cổ gia đều đang nhìn về phía mặt hồ.
- Lâm Động là một đối tượng không tệ… nếu mời được hắn thì có lẽ sẽ thay thế được Vân Thiên đại ca.
Cổ Yên cười khổ:
- Lâm Động và chúng ta là quan hệ hợp tác, muốn hắn viện trợ e là không dễ!
- Lâm Động không thích phiền phức, nhưng cũng là người thực tế, nếu chúng ta cho hắn đầy đủ lợi ích thì có thể mời hắn ra tay được!
- Lợi ích?
- Gia tộc giành chức Quán quân của Võ hội sẽ có ba suất được vào Hồng Hoang Tháp mà… Muội nghĩ có lẽ hắn sẽ có hứng thú!
Cổ Anh trầm ngâm nói. Nàng không nghĩ có người nào có thể cự tuyệt được sức hấp dẫn này. Dù sao ở Hải vực Thiên Phong này, người muốn vào Hồng Hoang Tháp nhiều vô kể, mà mỗi năm chỉ có ba người được vào, còn Võ hội Ngũ gia này được tổ chức là để quyết định ba người của thế lực nào được vào!
Cổ Yên khẽ nhướng mày. Ba suất vốn đã rất ít, lợi ích này đúng là rất lớn, nhưng không biết có đủ để khiến Lâm Động động lòng không.
- Cứ đợi Lâm Động đi lên đã, sau đó sẽ nói với hắn xem sao. Nếu hắn có hứng thú thì mời hắn làm viện trợ, nếu không thì chúng ta tìm cách khác vậy!
Nghe Cổ Yên nói vậy, Cổ Anh cũng chỉ biết gật đầu, giờ cũng đành phải làm vậy thôi…
__________________
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.