- Lâm Động, ngươi tưởng rằng thắng được Lôi Thiên một lần là có thể ngông cuồng trước mặt Nguyên Môn ta sao?
Sắc mặt Tiểu Linh Vương Linh Chân tối sầm, quát lên.
Nét mặt lạnh lùng của Nguyên Thương lúc này cũng trở nên u tối, nhưng rồi hắn vẫn kềm chế, ánh mắt đầy hàn ý nhìn Lâm Động, khoát tay với Linh Chân rồi quay người đi.
- Thiệt hơn ở đấu khẩu thế này cuối cùng cũng có lúc trả lại thôi. Lâm Động, hy vọng đến lúc đó ngươi vẫn cười được…
Nguyên Thương quay người đi, nhưng giọng nói đầy sát ý vẫn vang lên. Ai cũng có thể nhận ra, đệ tử ưu tú nhất của Nguyên Môn đã bị Lâm Động kích nộ rồi!
Bọn Linh Chân và các đệ tử Nguyên Môn cùng lườm lườm nhìn bọn Lâm Động một cái rồi quay người đi theo.
Sau khi đệ tử Nguyên Môn rời đi, không khí cũng dần bớt căng thẳng. Không ít đệ tử Đạo Tông đều đã thả lỏng tay, lòng bàn tay ướt đẫm mồ hôi. Tuy căng thẳng nhưng trong mắt bọn họ vẫn không che giấu được sự kích động phấn khích. Bao nhiêu năm đối kháng, chưa bao giờ Đạo Tông được sảng khoái như hôm nay!
- Ngươi không sao chứ?
Ứng Hoan Hoan thấy Nguyên Môn đã rút đi, trong lòng thở phào một hơi, cất Thiên Hoàng Cầm đi, nhìn thấy sắc mặt tái nhợt của Lâm Động thì không khỏi lo lắng, hạ giọng hỏi.
- Tiêu hao hơi nhiều, không quá đáng ngại!
Lâm Động khẽ lắc đầu, trận giao đấu này không hề dễ dàng, Lôi Thiên được mệnh danh là Tam Tiểu Vương của Nguyên Môn, đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-dong-can-khon/710901/chuong-777.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.